Khi nhóm giáo sư Trình quay về, mọi việc đã kết thúc, tuy nhiên cảnh sát vẫn kiểm tra từng nhà đề phòng có kẻ khả nghi lẩn trốn.
Đường Cửu bị gọi đi hỗ trợ điều tra, Trịnh Nguyên nghĩ ngợi cũng vội đi theo. Rất nhiều người hiểu sai về nhà phong thủy, đặc biệt cảnh sát, quân nhân. Đường Cửu giỏi mấy cũng chỉ là một cô gái nên anh ta hơi lo.
Thực ra họ không làm gì Đường Cửu, chỉ muốn hỏi tại sao cô biết, rút kinh nghiệm mà thôi.
Nhưng cách của cô thì không ai học được, xem tướng mạo? Nếu không phải thật sự bắt được người, họ đều cho rằng cô đang nói giỡn.
Đường Cửu trông rất vô tội: "Chắc là nhờ giác quan thứ sáu."
Nói thế còn không hợp lý bằng xem tướng mạo đâu.
Đường Cửu ngẫm nghĩ, uống một ngụm trà sữa được chuẩn bị riêng cho mình: "Chẳng hạn như quân nhân đã gặp qua máu và chưa từng thấy máu sẽ có khí chất khác biệt. Tương tự, diện mạo giống nhau mà khí chất khác nhau cũng thể hiện ra cảm giác bất đồng."
Nói như vậy dễ hơn hẳn, người đàn ông trung niên đã hiểu ra, có điều cậu thanh niên đang ghi chép bên cạnh sửng sốt nhìn cô. Nếu Đường Cửu phân biệt được thì chắc hẳn cô đã từng gặp qua đội trộm mộ chuyên nghiệp, còn tỉ mỉ quan sát, nên chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn thấu người ta.
Cậu thanh niên định hỏi, chợt nghe người đàn ông trung niên nói: "Cảm ơn cô, liệu cô có thể giới thiệu vài cuốn sách xem tướng mạo không? Loại cơ bản nhất là được."
Cô đáp: "Có thể, nhưng nó hơi nhàm chán."
Người đàn ông trung niên: "Không sao."
Đường Cửu mở sổ viết tên vài cuốn sách, sau đó xé giấy đưa họ.
Người đàn ông trung niên nhận mảnh giấy: "Cảm ơn sự phối hợp của hai người, về sau phát hiện chuyện gì, cứ nói với tôi." Dứt lời còn trao đổi phương thức liên lạc với Đường Cửu, Trịnh Nguyên.
Chờ Đường Cửu và Trịnh Nguyên đi khỏi, cậu thanh niên mới nói: "Sếp à, cháu cảm giác cô ấy hẳn đã từng gặp đội trộm mộ khác, tại sao sếp không hỏi?"
Người đàn ông trung niên xem tên sách: "Cô ấy còn gặp qua máu, cậu muốn hỏi thăm một chút không?"
Cậu thanh niên sững sờ, vô thức nhìn về phía cửa, hồi tưởng lại dáng vẻ của Đường Cửu: "Sao có thể chứ, trông cô ấy vẫn trẻ, không giống người từng thấy máu."
Người đàn ông trung niên nhún vai: "Tôi đùa thôi."
Thực tế, ông cũng không dám chắc, chỉ là do trực giác mách bảo. Có những lời không nói ra miệng vẫn tốt hơn, dã thú bị nhốt trong lồng chỉ mất đi tự do chứ không mất đi dã tính: "Được rồi, cậu mua giúp tôi mấy cuốn sách này, tôi muốn nghiên cứu thử xem."
Cậu thanh niên nhìn tên sách, lên mạng tìm hiểu: "Hữu ích thật hả sếp?"
Người đàn ông trung niên không đáp lời, chỉ nói: "Cậu còn nhớ vụ án 423 không?"
Cậu thanh niên: "Nhớ ạ."
Vụ án 423 tuy người ngoài ít biết nhưng nội bộ ngành rất coi trọng.
Đợt ấy, cảnh sát lần ra manh mối, truy quét băng nhóm tội phạm song không bắt được hết, để mấy tên tẩu thoát. Chúng dựa vào một số tin tức truyền thông biết được người lãnh đạo hành động lần này, sát hại cha mẹ và vợ ông ấy, bắt cóc hai con gái của ông.
Đám tội phạm rất ngông cuồng, tung ra vài cái tên của chiến sĩ tham gia, yêu cầu họ lấy cái chết tạ tội. Chúng cho thời hạn một ngày, nếu họ không làm theo, sẽ giết con tin.
Kỳ lạ thay, khả năng phản trinh sát của đám tội phạm rất cao, trong khoảng thời gian ngắn không tài nào tra được vị trí của chúng.
Cậu thanh niên nhíu mày: "Vụ án đó kết thúc đột ngột, đáng tiếc chỉ cứu về một con tin."
Người đàn ông trung niên: "Đúng, tôi nhận được tin Lục tiên sinh được mời đến."
Cụ thể ra sao thì họ không biết.
Cậu thanh niên nuốt nước bọt: "Vậy sau này nếu có vụ án không phá được đều phải mời nhà phong thủy đến xem ạ?"
Người đàn ông trung niên khẽ lắc đầu: "Không phải."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!