Chương 21: Dã tâm của anh trai nhỏ

Diệp Kỳ đã quen lợi dụng vẻ ngoài điển trai và gia thế của bản thân nhằm đạt được mục đích. Với anh ta, sự ái mộ của nữ sinh là vũ khí sắc bén có thể sử dụng. Lần đầu gặp Đường Cửu, anh ta cũng từng nghĩ như vậy, hơn nữa càng xem trọng cô.

Chẳng qua sự việc sau đó khiến Diệp Kỳ từ bỏ ý đồ, anh ta cảm thấy Đường Cửu quá mạnh mẽ nên vẫn thích những cô gái nhỏ nhẹ hơn. Hiện tại, lời của ông nội lại khiến anh ta chộn rộn.

Diệp Kỳ nói: "Chắc là cố vấn Đường có việc quan trọng."

Đường Cửu tạm biệt nhóm cảnh sát, đi phòng bếp nhận mì của mình. Chỉ là loại mì thịt băm cải xanh bình thường nhưng thêm hai quả trứng vàng óng, cô bưng bát ra bàn đá rồi ăn tại chỗ.

Sợi mì thơm phức, thực ra cô thích đồ ăn nấu bằng nồi sắt trên bếp lửa vì cảm thấy hương vị rất đặc biệt.

Thời điểm Diệp Kỳ và Lý Dung tới, cô đang lấy hộp dưa muối từ trong balo, đổ một ít ra bát.

Lý Dung nhìn cái bát còn to hơn mặt Đường Cửu, bèn hỏi: "Cố vấn Đường đói bụng à?"

Cô nếm thử, thấy ngon vô cùng: "Ừ, đói."

Diệp Kỳ cười ghé mũi vào ngửi: "Thơm quá, cố vấn Đường ăn hết được không? Hay chia cho chúng tôi một ít?"

Đường Cửu sầm mặt: "Hai người muốn ăn thì tự đi bảo phòng bếp làm cho ăn."

Anh ta nói: "Vừa hay tôi cũng đói bụng, để tôi qua phòng bếp xin bát mì, cậu ăn không Lý Dung?"

Lý Dung không đói nhưng vẫn bảo: "Không đói lắm, phòng bếp nấu nhiều tôi ăn không hết, cậu xin một bát rồi chia tôi ít ít là được."

Diệp Kỳ đồng ý, lập tức tới phòng bếp.

Lý Dung ngồi cạnh Đường Cửu, thấy cô bỏ thêm xúc xích trong balo vào mì ăn ngon lành.

Diệp Kỳ hỏi xong quay lại, ngồi xuống phía bên kia của Đường Cửu: "Chỗ họ có thịt bò ướp sẵn, tôi đã dặn bếp làm một bát mì thịt bò, lát nữa cố vấn Đường có thể nếm thử."

Đường Cửu cầm di động trước mặt hai người, vừa ăn vừa gọi điện thoại. Chuông reo hai tiếng, đối phương đã nhận máy, cô làm bộ làm tịch: "Hic, anh trai nhỏ ơi, em ở đây khổ lắm, chưa nói điều kiện sống tạm bợ, đến ăn cũng không no. Em ăn hơi nhiều một chút đã có người bĩu môi nhăn nhó."

Lý – bĩu môi nhăn nhó – Dung trợn mắt há hốc miệng, cô ta không ngờ Đường Cửu mặt dày như thế, hơn nữa giọng còn õng ẹo, anh trai nhỏ? Nghe đã thấy buồn nôn.

Diệp Kỳ: "…"

Dung Dư Dương nhận điện thoại hỏi: "Cho anh địa chỉ."

Đường Cửu tiếp tục "hic hic": "Mọi người ở đây rất đáng sợ, không niềm nở với nhà phong thủy gì hết, đến người hiền lành như Trịnh Nguyên cũng bị xa lánh."

Trịnh Nguyên quay về, chuẩn bị đến phòng bếp xin ăn vừa vặn nghe thấy, anh ta bị xa lánh? Đâu có, anh ta vốn quen một thân một mình, không ai để ý thì càng tốt.

Đường Cửu như biến thành yêu tinh "hic hic"*, mỗi câu đều phải "hic hic" hai lần mới chịu. Đừng nói Lý Dung, ngay cả Diệp Kỳ cũng không chịu nổi, anh ta nghe nói nhà phong thủy đều có mặt không bình thường, nhưng… Anh ta cảm thấy mình cần phải chuẩn bị tâm lý một chút, đến nỗi mặc kệ phòng bếp còn chưa làm xong mì đã chào một tiếng rồi chạy mất.

(*) hic (): tiếng khóc kiểu giả bộ làm màu. Yêu tinh hic hic () chỉ người hơi tí lại hic hic, hic hic thành nghiện, gần giống khi mình nhắn tin cứ hay chèn ahuhu ahihi vào ý =))))

Lý Dung cũng nối bước anh ta.

Chờ hai người rời khỏi, cô mới nói chuyện bình thường: "Chỗ anh thế nào rồi sư phụ?"

Trịnh Nguyên không kén chọn, thấy phòng bếp mang mì thịt bò ra, anh ta nhận lấy, bưng tới chỗ đối diện Đường Cửu, bắt đầu ăn.

Đường Cửu lấy hộp dưa muối nhỏ trong balo, đẩy về phía anh ta, rồi đẩy xúc xích và thịt bò khô qua.

Trịnh Nguyên cảm ơn xong cũng không khách sáo, gắp dưa muối vào bát, ngâm xúc xích trong mì, còn thịt bò khô không đụng đến.

Dung Dư Dương đã dặn anh Lâm liên lạc với bên kia, hẹn ngày mai qua. Anh Lâm cũng đã đặt vé máy bay xong xuôi: "Em đang nói chuyện với ai?"

"Trịnh tiên sinh." Cô nói: "Vừa rồi có hai người đáng ghét, em cảm thấy mục đích của họ không tốt."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!