Đường Cửu về phòng ôm di động gọi điện cho Dung Dư Dương, còn cố ý nhắc chuyện chocolate: "Tuy hương vị cũng được nhưng em cảm thấy chocolate anh trai nhỏ đưa em ăn ngon hơn."
Đầu dây bên kia không đáp.
Cô cười hì hì: "Chắc tại chocolate của anh có thêm hương vị tình yêu nên mới ngon hơn hẳn bình thường."
Dung Dư Dương: "…"
Đường Cửu không để tâm chuyện của học trò giáo sư Trình, nhưng cô không thích người khác tò mò chuyện của cô.
Vừa vào thang máy, Diệp Kỳ hỏi ngay: "Lý Dung à, sao cậu cứ nhằm vào cố vấn Đường vậy?"
Nét mặt Lý Dung hơi khó chịu: "Nhằm vào cô ấy? Tôi chỉ… nghĩ cô ấy hơi làm giá thôi."
Diệp Kỳ nhíu mày, cảm thấy cô thật quái đản: "Người ta có việc, hơn nữa giáo sư cũng bảo là do thầy đường đột liên hệ cố vấn Đường, cô ấy đến là tốt lắm rồi."
Lý Dung khinh khỉnh, thở dài: "Tôi đâu có làm gì."
Diệp Kỳ từng được chứng kiến bản lĩnh của nhà phong thủy, khi ấy anh ta còn không thể đến gần họ. Nhà phong thủy tài giỏi có địa vị rất cao, ngay cả gia đình anh ta cũng chưa với nổi.
Được giáo sư Trình công nhận tức là có năng lực thật sự, quen biết một nhà phong thủy sẽ có rất nhiều chỗ tốt về sau. Bởi vậy, Diệp Kỳ không muốn đắc tội Đường Cửu, đổi lại còn muốn tạo quan hệ tốt với cô.
Anh ta và Lý Dung đã biết nhau từ lâu, Lý Dung không xấu, chẳng qua nhiều lúc bụng dạ hẹp hòi. Anh ta cố ý dẫn Lý Dung ra ngoài để khai sáng cho cô ta: "Cậu đừng làm gì đấy, hơn nữa chuyến này cố vấn Đường đi theo chúng ta miễn phí."
Lý Dung không nói gì.
Diệp Kỳ an ủi: "Cùng lắm chỉ vài ngày thôi."
Cô ta mới miễn cưỡng trả lời: "Biết rồi."
Diệp Kỳ quan sát Lý Dung, cười hì hì: "Đằng trước có tiệm bánh ngọt, tôi mời cậu ăn bánh ngọt nhé?"
Lý Dung nhoẻn cười: "Được."
Anh ta dẫn cô đi mua bánh ngọt.
Lý Dung đang vui vẻ chọn một phần bánh ngọt dâu tây, chợt thấy Diệp Kỳ lấy tám phần, dặn nhân viên gói chung lại, hỏi: "Cậu mua nhiều thế làm gì?"
Diệp Kỳ vừa trả tiền vừa đáp: "Cho giáo sư và cố vấn Đường ăn."
Sắc mặt cô ta khó coi hẳn: "Giáo sư không ăn đồ ngọt."
Diệp Kỳ mang theo bánh ngọt cười nói: "Không sao, anh Trịnh cũng thích ăn."
Lý Dung hậm hực ăn một miếng bánh ngọt: "Tôi thấy cậu mua cho cố vấn Đường thì có."
Diệp Kỳ giả vờ không nghe thấy: "Cậu đi mua đồ trước, lát tôi quay lại tìm cậu hay chúng ta mang bánh ngọt về khách sạn trước?"
Lý Dung cắn nĩa: "Tôi ở đây chờ cậu, cậu quay lại sớm chút."
Diệp Kỳ luôn miệng đồng ý, gọi thêm cho Lý Dung một ly nước ép mới mang bánh ngọt đi.
Nhìn Diệp Kỳ rời đi, cô ta không thoải mái cắn nĩa, song thấy nhân viên bưng ly nước tới, tâm trạng lại tốt hơn nhiều.
Trước tiên, Diệp Kỳ mang bánh ngọt đến phòng giáo sư Trình, ông và Trịnh Thu Kiến đều ở bên trong, anh ta cười hỏi: "Giáo sư, anh Trịnh muốn nếm thử bánh ngọt tiệm này không?"
Giáo sư Trình hỏi: "Tiểu Lý đâu?"
Diệp Kỳ mở hộp, đưa cho giáo sư Trình một phần: "Em chọn loại không ngọt cho thầy, thầy nếm thử xem."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!