Bầu trời đêm rực rỡ đầy ánh sao, mặt trăng đã lên cao, mọi người trong thôn đã chiềm trong giấc ngủ sâu, tiếng côn trùng vang trong đêm tối.
"Meo.
"
Trần Vụ Phong đang trong giất ngủ thì bị Đại Bạch đánh thức "Sao vậy.
"
"Meo.
"
"Có thứ gì đang đến à.
" Mặc dù không hiểu nó nói gì, nhưng Trần Vũ Phong vẫn đón được một chút.
Đại Bạch gật đầu sau đó chạy ra khỏi lều.
Trần Vũ Phong cũng không gấp gáp, cậu lây ba người bạn của mình dậy, sau đó lắng tai dung sức mạnh để dò thám tình hình.
Bịch, bịch, bịch, lộc cộc, lộc cộc, những tiếng chạy nhanh trên mặt đất đầy hoảng loạn cùng dồn dập.
"Chúng nó đến rồi.
"
Trần Vũ Phong vừa dứt lời bên ngoài liền vang lên tiếng chuông cảnh báo, bốn người liền bước ra khỏi lều, bên ngoài những người nhận nhiệm vụ cùng dân làng cũng nhanh chóng thức dậy.
"Báo, thú triều còn cách thôn năm mươi dặm, mọi người chuẩn bị sẵn sàng.
" Một người đàn ông đeo mặt nạ, trên đầu đội mũ che kín đầu từ trong không trung xuất hiện.
"Tập trung bên ngoài khu rừng phía sau thôn.
" Giọng của trưởng thôn vang khắp làng.
Nhóm Trần Vũ Phong đứng trước lều nhìn từng người chạy ngang qua, bọn họ cũng không vội vã đi theo.
"Này.
" Mạnh Kỳ vỗ nhẹ vai cậu.
"Ừ, tôi thấy rồi, cẩn thận một chút.
" Trần Vũ Phong gật đầu sau đó dặn dò cả nhóm.
"Biết rồi.
" Như Yến cùng Yuta đồng thanh trả lời.
Dòng người chạy vào rừng phía sau làng bắt đầu ít đi, Trần Vũ Phong liền ra hiệu cho nhóm mình, bốn người bắt đầu chạy ra rừng.
Bên ngoài thôn, bây giờ tập trung rất đông người, những thôn dân có sức mạnh chức nghiệp trong cơ thể cũng chạy đến giúp đỡ.
Trưởng làng dứng phía trước cùng người đàn ông báo tin lúc nãy, hai người dường như đang nói gì đó, sắc mặt trưởng thôn càng ngày càng trầm trọng.
Trần Vũ Phong nghe thấy tiếng chạy càng ngày càng gần liền nghe thấy người đàn ông nói lớn "Đến rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!