Chương 9: Vạn Hoa Các - Đấu Giá

Ở lại Hy Kỳ thành ba ngày thì Phong Lăng lên đường đến Đế Đô. Bây giờ là tháng 6, đến tháng 9 thì Học Viện chiêu sinh, thời gian cũng không vội lắm.

"Tỷ, muội chán quá." Tiểu Ly than vãn. Mấy ngày qua nàng lúc nào cũng chỉ toàn đi rồi nghỉ rồi lại đi rồi lại nghỉ, khi còn là yêu thú nàng cũng đâu có làm mấy chuyện rảnh rỗi như này chứ.

"Ừm, cố chịu thêm tí nữa, phía trước là Tiêu Vân thành rồi, đợi đến đó ta giúp muội thay đổi khẩu vị." Phong Lăng nói vậy nhưng nàng thực ra cũng rầu đâu kém, thật muốn tìm gì đó chơi nha.

Tiêu Vân thành là một thành trì khá lớn, được mệnh danh là kinh thành thứ hai của Việt Quốc. Bước vào trong thành liền nhìn thấy con đường rộng lớn, hai bên nhà cửa san sát, người người lui tới, rộn ràng náo nhiệt vô cùng.

"Oa, tỷ tỷ mau nhìn, ta muốn vào đó." Tiểu Ly hưng phấn nhìn đông nhìn tây cuối cùng chỉ vào một lâu thành nho nhỏ sừng sững giữa phố, trên mái có ghi 'Vạn Hoa Các'.

Vạn Hoa Các? Nếu nàng không nhầm thì đây là thương lâu nổi tiếng toàn Phá Thiên Đại Lục? Không nghĩ thế nhưng Tiêu Vân thành lại có một cái, lại nhìn kiến trúc đồ sộ kia, chậc chậc, thật lắm tiền a. Phong Lăng nghĩ nghĩ rồi cũng đi về phía Vạn Hoa Các, đến đây rồi mà còn không vào xem thì thật phí mà.

Bên trong Vạn Hoa các thậm trí còn nhộn nhịp hơn cả bên ngoài. Ở đây bán từ y phục, trang sức cho đến vũ khí, dược liệu, đan dược, thậm trí còn có nguyên một tầng lầu để tổ chức bán đấu giá.

Phong Lăng đến tầng bán đan dược trước tiên.

"Tỷ không phải là Luyện Dược Sư sao, chẳng nhẽ vẫn cần mua đan dược?" Tiểu Ly không hiểu hỏi.

"Chúng ta là đến đổi tiền, ta bây giờ đang rất nghèo a."

"?"

"Không biết nhị vị cô nương muốn mua gì?" chưởng quầy thấy Phong Lăng cùng Tiểu Ly thì nhanh chóng ra mời chào.

"Ta không mua, ta là muốn bán." Phong Lăng nói rành rọt từng từ.

Chưởng quầy sửng sốt một chút, nói "Vậy xin mời nhị vị qua bên này, phòng bán đan dược chúng ta ở bên trong." Tuy rằng hắn cảm thấy nàng tuổi còn nhỏ, không thể nào là Luyện Dược Sư nhưng vẫn tỏ ra rất khách khí, có thể nàng là đồ đệ của cao nhân nào đó.

Vào đến trong phòng, chưởng quầy lại nói "Cô nương, xin mời đặt đan dược cần bán lên bàn."

"Ta nghĩ ta để dưới đất tiện hơn."

Chưởng quầy chưa kịp hiểu ý nghĩa câu nói của Phong Lăng thì mặt đất đã trải đầy lọ to, lọ nhỏ đan dược, hắn nhịn không được đưa ánh mắt lên dò lại xem cô nương trước mắt mình có phải là người không. Đến nửa ngày sau mới hoàn hồn "Số lượng này thật là quá lớn, ta không thể tự quyết định được, xin cô nương chờ một lát."

Một lúc sau, trưởng quầy quay lại, phía sau còn cón một lão nhân trên dưới 50 và một nam tử trạc tuổi Phong Lăng.

"Cô nương muốn bán hết chỗ đan dược này?" nam tử trẻ tuổi lên tiếng.

Gật đầu.

"Đan dược mà cô nương bán số lượng rất lớn, thỉnh chờ một lát để chúng ta kiểm kê."

"Không thành vấn đề."

Nhận được sự đồng ý của Phong Lăng, lão nhân đi theo liền tiến đến kiểm tra đan dược. "Đan dược của cô nương đều là cực phẩm, có 3509 đan dược nhất phẩm ta lấy 300 kim tệ một viên, 2894 đan dược nhị phẩm ta lấy 500 kim tệ, 1713 đan dược tam phẩm ta lấy 1000 kim tệ. Không biết ý cô nương thế nào."

Gật đầu.

"Đây là thẻ tử tinh của cô nương, bên trong là 4212700 kim tệ."

Thẻ tử tinh? Như thẻ ngân hàng ấy hả? Tiện lợi thế sao.

Phong Lăng nhận lấy thẻ đang định rời đi thì nam tử trẻ tuổi bỗng lên tiếng. "Ta là thiếu chủ Vạn Hoa Các, Liễu Phong. Không biết nên xưng hô với cô nương thế nào?"

"Ta họ Diệp."

"Diệp cô nương, chẳng hay sau này chúng ta còn có thể làm ăn với nhau? Nếu cô nương đồng ý bán đan dược độc quyền cho chúng ta, sau này mỗi viên đan dược đều lấy hơn 100 kim tệ, không biết Diệp cô nương nghĩ sao?"

"Có thể."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!