Thu hết độc dược lại, Phong Lăng mới nói "Hân Hân này, ta muốn hỏi ngươi một chút."
"Chuyện gì?" không lẽ bắt nàng thử độc trước. Nhất định là không phải đâu a.
"Tu vi của ngươi là ở cấp bậc nào rồi?"
"Thần Thanh Cảnh đỉnh."
"Này ngươi... có cách nào khôi phục thân thể không?"
"A?" sao bỗng dưng cảm thấy cắn dứt lương tâm vầy nè? "Có thì có nhưng mà..."
"Nhưng mà sao?"
"Đáng lẽ..." đáng lẽ nàng chỉ cần kí khế ước với nhân loại rồi sử dụng bí pháp thì thân thể sẽ tự phục hồi rồi.
"Bỏ qua phần đáng lẽ đi." Phong Lăng nói ngay.
"Vì đã ta đã tồn tại dưới dạng linh thể đã lâu nên trước hết phải thu thập được lượng yêu linh cần thiết, sau đó kí khế ước với ngươi rồi ta sẽ có cách để khôi phục thân thể mình."
"Yêu linh?"
"Khi ngươi giết một yêu thú, yêu linh sẽ thoát ra khỏi thân thể nó, sau một thời gian ngắn thì biến mất. Nếu có được chúng, linh thể của ta coi như là được bổ sung 'chất dinh dưỡng', sẽ trở lên mạnh hơn."
"Nhưng mà không phải yêu thú là để Triệu Hồi Sư thu phục sao?"
"Yêu thú ở Phá Thiên Đại lục nhiều vô số kể, số lượng có khi còn lớn hơn cả con người các ngươi, ngươi nghĩ Triệu Hồi Sư có thể thu phục được hết chúng sao?"
"... Được rồi, Hân Hân, ra nhất định sẽ giúp ngươi tái tạo thân thể." Phong Lăng nghe xong thì khẳng định.
"Ngươi..." nha, chẳng lẽ nàng thật sự hiểu lầm Phong Lăng?
"Tuy nhiên không phải bây giờ, khi nào rảnh dỗi ta sẽ bắt đầu thực hiện. Việc này cũng có vẻ có lợi cho ta nữa, quả là một công đôi việc. Hân Hân, ngươi ở trong này giúp ta chăm sóc dược điền coi như để trả công ta sắp giúp ngươi. Thế nhé." nói rồi Phong Lăng đi ra ngoài ngay, không dợi Lam Hân trả lời.
Nàng (Lam Hân) rút lại suy nghĩ vừa rồi, nàng ta (Diệp Phong Lăng) quả nhiên không có lương tâm mà.
Ở tại Linh Hoa Rừng, Phong Lăng bắt đầu lên kế hoạch luyện tập cho mình. Ban ngày nàng đi tìm thảo dược lại hoặc giao chiến với yêu thú, có khi lại chỉ chạy bộ và đấu tập một mình, đến đêm thì tiến vào trong Nghịch Thiên Giới Chỉ tu luyện hoặc luyện đan, một số lúc rảnh rỗi thì sẽ xem sách luyện công pháp và bí kỹ. Trình tự ấy luôn luôn như vậy mà lặp lại, thoắt cái hai năm đã trôi qua.
Thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt Phong Lăng không nén nổi vui mừng mà sáng rỡ. Cuối cùng cũng thăng cấp rồi, nàng đã dậm chân ở đây lâu lắm rồi nha, thật cao hứng mà.
"Thanh cảnh cao cấp a." Lam Hân cảm thán.
"Ân. Ta còn luyện đan ta thành công luyện được 34 viên nhất phẩm cực phẩm, 27 viên nhị phẩm cực phẩm, 19 viên tam phẩm cực phẩm, 10 viên tứ phẩm cực phẩm cùng 2 viên ngũ phẩm cực phẩm nữa. " Phong Lăng tự hào nói.
Lam Hân cũng thôi ngạc nhiên trước những thành tích của Phong Lăng mà chỉ gật đầu.
Phong Lăng lại tiếp tục nói "Hân Hân, ta nhận ra một vấn đề rất quan trọng."
"Hử?" là vấn đề gì mà có thể khiến Phong Lăng nói là quan trọng chứ?
"Ta không có vũ khí." Phong Lăng rành rọt nói ra 5 tiếng.
Giật giật. Lam Hân nhắm mắt lại gắng giữ bình tĩnh trả lời "Này vũ khí ngươi có thể từ từ tìm."
"Không được. Ta là cần vũ khí.. Ta muốn có chiết phiến." Phong Lăng dứt khoát.
Chiết phiến: kiểu mấy cái quạt giấy ấy.
Này thật ra Phong Lăng làm vậy là có lí do a. Chẳng là trong lúc nghiên cứu sách vô tình thấy một quyển bí kĩ tên là"Chiết Phiến Quyết". Chiêu thức trong đó... thật sự là khiến người ta rung động a.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!