" Những Ma Thú ở trong đấu trường này đều có thân thể hay nói đúng hơn là sức chịu đòn yếu hơn sinh trưởng trong tự nhiên rất nhiều đây có thể là vì bọn chúng từ nhỏ đã bị nuôi nhốt trong lồng không có thời gian rèn luyện và hoạt động ở bên ngoài cũng có thể là bởi vì người nuôi dưỡng bọn chúng cố tình làm như vậy ! " Trong lòng Harry âm thầm suy nghĩ .
Vì để khẳng định suy đoán của mình có phải là đúng hay không nó dừng chân lại không bỏ chạy nữa ngược lại chủ động hướng về phía Phong Lang dốc hết sức đánh ra một quyền .
Lúc này Phong Lang đang trên đà phóng tới không kịp chuyển hướng tránh đi nhất thời bị một quyền của Harry đánh trúng văng ra một đoạn khá xa .
"Quả nhiên phán đoán của ta là đúng !" Nhìn thấy kết quả này trong lòng Harry vui vẻ kêu lên một tiếng trong lúc suy nghĩ động tác của nó cũng không dừng lại nửa phần tiếp tục xông về phía Phong Lang phát động thế công liên hoàn như cuồng phong bạo vũ trên đường đi Harry còn không quên sử dụng những loại Ma pháp có tác dụng phụ trợ cho sức mạnh hoặc phụ trợ nhục thể như Gia Tốc Chú Cự Lực Chú Khôi Giáp Hộ Thân Chú ... lên trên bản thân mình nhằm mở rộng ưu thế của mình lên đến tối đa .
Nhất thời tình cảnh trên sân đấu đã nghịch chuyển một trăm tám mươi độ Harry từ người chịu đòn nay đã thành người ra đòn còn Phong Lang từ chỗ người chủ động t·ấn c·ông nay lại biến thành người chịu đòn .
Phong Lang cũng không phải không phản kích mắt thấy điểm yếu của mình bại lộ nó theo bản năng muốn kéo ra khoảng cách sử dụng Ma pháp đánh bại Harry từ khi vào sân tới bây giờ nó chưa từng thi triển Ma pháp nào cho nên ma lực trong cơ thể vẫn còn rất nhiều nếu có thể thi triển Ma pháp Phong Lang tự tin có thể đem trận chiến kéo dài đến lúc Harry kiệt sức mới thôi .
"Nhân loại khốn kiếp giờ phút này ma lực và thể lực của ngươi cũng không còn nhiều nữa đi ? Chỉ cần ta có thể kéo ra khoảng cách dựa vào Ma pháp t·ấn c·ông ngươi đem trận đầu kéo dài đến lúc ngươi chắc chắn sẽ kiệt sức thì chiến thắng sẽ là của ta rồi !" Trong lòng Phong Lang nghĩ như vậy .
Nhưng nó đã quá xem thường sự kiên trì của đối thủ của mình Harry căn bản không cho Phong Lang có cơ hội kéo ra khoảng cách mỗi khi Phong Lang lui một bước thì nó lại tiến ba bước không ngừng áp sát tới không cho Phong Lang có khoảng cách thích hợp để thi triển Ma pháp .
Một lát sau Phong Lang b·ị đ·ánh bay ra ngoài sân đấu Harry cũng đứng thở phì phò mệt nhọc hai trận đấu trước vốn đã tiêu tốn của nó không ít sức lực trận này lại phải liên tục thi triển Ma pháp lên bản thân để tránh đòn và phản công sớm đã khiến cho số ma lực cùng thể lực ít ỏi còn lại của nó tiêu hao hết sạch nếu bây giờ Phong Lang còn có thể đứng dậy thì người thua sẽ là nó !
Cũng may cho Harry là con Phong Lang sau khi b·ị đ·ánh ra khỏi sân đấu thì cũng đã hôn mê b·ất t·ỉnh không đứng dậy nổi nữa !
"Trận chiến thứ mười người thắng là .... Harol ! Hắn đã liên tục chiến thắng mười trận !" Tiếng nói của người chủ trì vang lên .
"Harol giỏi ! Thật giỏi !"
Harol lợi hại !
"Harol ta yêu ngươi !"
Từ trên khán đài lập tức vang lên âm thanh gầm rú của vô số người .
Cảm ơn mọi người ! Cảm nhận được khích lệ của khán giả dành cho mình mọi mệt nhọc trên người Harry giống như được nước ấm rột rửa đi tiêu tán vào trong vô hình nó hướng quanh khán đài thi lễ một cái rồi hướng về chỗ Giáo sư Steve đang đợi đi tới .
Khi bước vào trong Harry đã thấy Giáo sư Steve mỉm cười nói với mình :
"Harry hôm nay ngươi làm tốt lắm !"
Vừa cười ông ấy vừa lấy ra một chiếc khăn tay lau mồ hôi cho nó .
"Thầy đừng khen con trận chiến vừa rồ con sở dĩ có thể thắng đều là nhờ có Roser nhắc nhở !" Harry cảm nhận được sự ân cần của Giáo sư Steve thì lộ ra vẻ xấu hổ nói .
Đúng vậy !
Trận vừa rồi nếu không có Roser lên tiếng nhắc nhở thì nó đã thua dưới tay Phong Lang từ sớm chứ làm sao có thể nghịch chuyển chiến cuộc !
Roser ? Nghe được lời nói của Harry trên mặt Giáo sư Steve hiện ra vẻ bất ngờ .
Harry thấy vậy lập tức biết là mình lỡ lời sự tồn tại của Roser chỉ có cha của nó chú Tony và Kili biết được ngoài ra không ai biết được bên cạnh nó có một chiếc nhẫn biết nói cả ngay cả Giáo sư Steve là thầy nó cũng không ngoại lệ !
Bây giờ không ngờ trong một phút vui vẻ lại lỡ miệng tiết lộ ra Harry lập tức muốn mở miệng giải thích nhưng còn chưa đợi nó mở lời thì Giáo sư Steve đã lên tiếng nói :
"Con nói Roser lên tiếng nhắc nhở con sao ?"
Vâng ạ ! Nghe hỏi Harry theo bản năng gật đầu một cái rồi hỏi ngược lại :
"Thầy à thầy biết sự tồn tại của Roser sao ? Là ai nói cho thầy biết vậy Kili sao ?"
Ngoài Kili ra Harry không còn nghĩ được ra là ai đem sự tồn tại của Roser tiết lộ cho Giáo sư Steve .
"Không phải ! Ta biết Roser còn trước cả lúc ta biết Kili và con !" Giáo sư Steve lắc nhẹ đầu nói :
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!