Mạnh Tắc Tri thở hổn hển, giơ tay lau mồ hôi nóng trên trán.
Cuộc sống yên ổn, không gấp gáp mà hắn đã dưỡng thành trong mấy chục năm qua, vào khoảnh khắc này hoàn toàn sụp đổ.
Hắn hít sâu một hơi, bắt đầu tiếp nhận cốt truyện.
Nguyên chủ
- Tạ Quảng Sinh, là một đạo sĩ dởm giả thần giả quỷ, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, lớn lên trong cô nhi viện. Vì có vẻ ngoài tuấn tú, luôn được các cô gái theo đuổi, lại không ai dạy dỗ, thường xuyên qua lại lăng nhăng nên tính cách ph óng đãng. Học cấp ba chưa xong thì đã khiến bạn gái
- cũng là người xuất thân từ cô nhi viện
- mang thai.
Làm lớn chuyện tới mức có người suýt mất mạng, thì giờ sao xử lý?
Tạ Quảng Sinh dám làm dám chịu, muốn giữ lại đứa bé, nhưng phía nhà gái thì băn khoăn nhiều hơn, định bỏ Tạ Quảng Sinh, bởi vì họ gom không nổi tiền làm giải phẫu.
Vừa lúc ấy, cô nhi viện cũng đóng cửa. Thế là cả hai bỏ học, Tạ Quảng Sinh vào nhà máy làm công, còn cô gái ở nhà dưỡng thai.
Khi còn trong cô nhi viện, ăn mặc không lo, lại được đi học, ra ngoài xã hội mới biết một đồng tiền phải chia làm hai để sống là khổ thế nào. Nhìn thấy tương lai đen tối, nhà gái hoảng sợ. Sau khi sinh con và ở cữ xong, cô ta vỗ mông bỏ đi, để lại Tạ Quảng Sinh một mình với đứa con còn đang bú sữa, hai cha con trừng mắt nhìn nhau.
Bảo không tuyệt vọng thì không thể, nhưng làm gì có cách nào khác? Con phải nuôi, cuộc sống vẫn phải tiếp tục.
Nhưng nuôi một đứa nhỏ đâu phải chuyện dễ. Nhà máy không thể ở mãi. May mà ông chủ có lòng tốt, cho hắn một khoản phí thôi việc. Nhưng miệng ăn núi lở, Tạ Quảng Sinh nghĩ tới nghĩ lui, đành ra gầm cầu dựng sạp coi bói kiếm sống.
Ban đầu, hắn vừa không có tay nghề, lại mặt mày non nớt, chẳng có mấy khách. Có thì cũng đoán sai be bét, không ít lần bị mắng.
Sau đó, ông thầy bói mù bên cạnh thấy hắn lẻ loi dẫn con nhỏ đi theo, động lòng trắc ẩn, dạy dỗ vài câu. Tạ Quảng Sinh nhân cơ hội bám lấy, nhận ông ta làm sư phụ.
Tới lúc hắn có tài ăn nói khéo léo rồi, thì ông mù kia lâm bệnh qua đời. Vì không có con cháu, nên để lại chút tài sản ít ỏi cho Tạ Quảng Sinh
- gồm hai ngàn tệ và một quyển bí tịch tổ truyền. Lúc này, con trai Tạ Bác Văn cũng đến tuổi đi học.
Tạ Quảng Sinh nghĩ, mình khổ vì không có học vấn, mới thành ra nông nỗi này. Không thể để con trai lặp lại vết xe đổ. Phải để nó nhận được nền giáo dục tốt nhất, để tương lai thành đạt.
Nhưng năng lực của hắn có hạn, căn bản không thể cung cấp điều kiện giáo dục tốt nhất. Thế là hắn sờ tay bài cuối, nảy ra một kế táo bạo.
Khi con học tiểu học, hắn kết thân với cô giáo chủ nhiệm. Lên trung học, cưới một cô giáo trung học. Lên cấp ba, lại làm thân với cô giáo trường đó. Đến khi con vào đại học, Tạ Quảng Sinh giỏi hơn, câu được luôn một kim chủ (đại lão có tiền) tên Đoạn Từ Diễn
- chỉ lớn hơn con trai Tạ Bác Văn có 7 tuổi, là nam.
-- Khi người thường còn đang nghĩ đây chỉ là chuyện đùa, thì Tạ Quảng Sinh đã đem chuyện ấy biến thành hiện thực.
Có kim chủ chống lưng, con trai Tạ Bác Văn trong giới giải trí như cá gặp nước.
Câu chuyện bắt đầu từ đây.
Nam chính Vạn Tử Hoài là diễn viên. Đời trước yêu phải một tra nam, vì hắn mà liều mạng đóng phim, tích lũy tài nguyên giúp hắn thăng tiến. Nhưng tra nam thực ra không thích đàn ông, hắn thích em gái cùng cha khác mẹ của Vạn Tử Hoài
- tên là Vạn Tử Tình. Gắn bó với Vạn Tử Hoài chỉ là để lợi dụng anh leo lên cao.
Sau khi nổi tiếng, tra nam lập tức xa cách. Chưa kịp để Vạn Tử Hoài hiểu chuyện gì đang xảy ra, trong lần trở về nhà sau khi quay chương trình, anh bắt gặp tra nam và Vạn Tử Tình đang l@m tình trong chính căn phòng cưới anh tự tay trang trí.
Bị lộ, Vạn Tử Tình không những không hoảng, còn trong lúc giằng co đẩy Vạn Tử Hoài ngã cầu thang chết tại chỗ.
Sau khi chết, hồn Vạn Tử Hoài bay ra, trơ mắt nhìn tra nam và em gái dàn dựng hiện trường tai nạn, rồi tổ chức một lễ cưới linh đình bằng di sản của anh.
Sau đó, anh trọng sinh vào thân xác một diễn viên hạng bét tên Lục Hoài Cẩn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!