Mạnh Tắc Tri tổng cộng đã sống ở thế giới này 60 năm.
Thân thể hắn mười năm như một ngày thảnh thơi, dù đã 80 tuổi vẫn duy trì đều đặn mỗi năm cho ra một bài luận văn chất lượng cao. Ngược lại, tuổi so với hắn nhỏ một thế hệ – Chúc Chính Khanh – khi qua 70 tuổi lại sức khỏe ngày càng yếu, bệnh nhẹ không dứt.
Ngày đó, đúng lúc tuyết rơi dày, buổi sáng, hắn bỗng nhiên tỉnh táo, phá lệ uống một bát cháo kê, rồi nói muốn ra ngoài xem tuyết.
Mạnh Tắc Tri trong lòng mơ hồ đoán được điều gì, liền gọi hộ lý, ngồi hắn lên xe lăn, rồi đẩy đi dạo trong khu vườn nhỏ.
"Thật đẹp." Chúc Chính Khanh ngước đầu lên, những bông tuyết mềm mại nhẹ nhàng dừng lại trên lông mày hắn.
Mạnh Tắc Tri đưa tay chỉnh mũ và khăn quàng cổ cho hắn, sau đó bị Chúc Chính Khanh giữ lấy tay, nhìn mái đầu thưa thớt bạc trắng của Mạnh Tắc Tri, mặt ôn hòa nói: "Này, có tính không bạch đầu giai lão?"
Mạnh Tắc Tri thở d ốc, chưa kịp nói, Chúc Chính Khanh tiếp lời: "Ngươi có thể ôm ta lần nữa được không?"
"Được." Mạnh Tắc Tri hoãn giọng đáp, đứng dậy ôm chầm lấy hắn vào lòng.
"Thật tốt."
Ngửi thấy hương thơm trên người Mạnh Tắc Tri, Chúc Chính Khanh yếu ớt nói: "Nếu kiếp sau thật sự có luân hồi, thì thật tốt biết bao. Kiếp sau, kiếp sau nữa... ta đều muốn ở bên ngươi."
"Được!" Mạnh Tắc Tri đáp: "Đến lúc đó ta sẽ đi tìm ngươi, ngươi đừng bỏ mặc ta."
Nghe lời này, Chúc Chính Khanh mỉm cười mãn nguyện, nhắm mắt lại, vẻ mặt bình yên.
Mạnh Tắc Tri nghẹn ngào, nhắm mắt, hít sâu một hơi, trông như già thêm mười tuổi.
Chúc Chính Khanh qua đời, mọi việc hậu sự do Mạnh Tắc Tri một tay xử lý. Danh vọng của Chúc Chính Khanh bấy giờ rất lớn, người đến viếng đông không dứt, chỉ riêng quăng đồ tử liền hơn 30 lần.
Khi đẩy thiêu xác Chúc Chính Khanh, người quản lý lò hỏa táng hỏi: "Thầy Mạnh, trên di thư ghi muốn hai cái hũ tro, là định phân chia tro cốt Chúc thầy thành hai phần sao?"
"Không phải," Mạnh Tắc Tri chống gậy, nhìn quanh, thấy nhân viên y tế vội đến đỡ ông ngồi xuống ghế sau. "Một cái khác là dành cho ta. Đến lúc đó các người chôn chung ta với hắn một mộ. Gọi là sinh cùng khâm, chết cùng huyệt..."
Người quản lý xúc động nói: "Thầy và Chúc thầy thật có tình cảm sâu đậm."
Nói xong, ông ngẩng đầu, nhìn thấy người trên ghế đã nhắm mắt, không còn sinh khí.
Lễ tang của Mạnh Tắc Tri cùng ngày, Liên Hiệp Quốc treo cờ rủ, Hội đồng Bảo an chủ tịch gửi đi điếu văn, vì sự ra đi của ông mà phát điện kính viếng.
Suốt 10 tháng, các hoạt động tế điện tưởng niệm Mạnh Tắc Tri và Chúc Chính Khanh liên tục không gián đoạn.
---
Mạnh giáo thụ cả đời có thể nói là truyền kỳ —
Ông xuất thân nghèo khó, nhưng bằng nghị lực tự thân đã mở ra một trời xanh rộng lớn.
16 tuổi đậu đại học Canh Tỉnh, 20 tuổi tốt nghiệp đại học, được cử đi học tiếp tại kinh thành lấy thạc sĩ và tiến sĩ. Sau khi tốt nghiệp tiến sĩ, được mời lưu giảng tại đại học Kinh Thành, 2 năm sau lên phó giáo sư, 5 năm sau thành chính giáo sư. 32 tuổi đoạt giải thưởng Toán học Trần Tỉnh Thân, một năm sau được bầu làm học giả Trường Giang.
35 tuổi bị người hãm hại, vợ bỏ con lìa, đệ tử thành kẻ thù, bị thiên hạ chỉ trích... Nhưng từ bao nhiêu khó khăn đó lại tôi luyện nên anh hùng.
Cùng năm đó, phá được dự đoán Goldbach, minh oan cho bản thân. 36 tuổi nghiên cứu ra thuốc đặc hiệu cho HIV, mang lại lợi ích vô cùng, không giữ lại đồng nào, toàn bộ quyên tặng. 37 tuổi trúng cử viện sĩ Lưỡng viện, 40 tuổi chứng minh giả thiết Riemann, 42 tuổi cùng Chúc giáo thụ nghiên cứu thành công vaccine HIV, toàn bộ lợi nhuận đều quyên ra...
Sở dĩ như vậy vì ông tin tưởng vào chân lý, dù chưa đến được đỉnh núi nhưng luôn hướng về đó.
Ông nghiên cứu thành công thuốc đặc hiệu HIV cứu sống hàng chục triệu người, cùng Chúc Chính Khanh phát minh vaccine giúp nhân loại thoát khỏi bóng đen HIV, tài sản ông quyên góp đủ để đi vòng quanh địa cầu 60 vòng, ông dồn tâm huyết 60 năm, phá được nhiều đề toán nan giải.
《Time Magazine》 từng nói: Có người lấy giải Nobel làm vinh quang cả đời, có người làm giải Nobel vinh dự vì đoạt giải, người đó chính là Mạnh Tắc Tri.
Cuối cùng, ta nghĩ rằng, nhân sinh tự cổ ai chẳng chết, nhưng sống trong tâm người sẽ vĩnh sinh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!