Chương 49: (Vô Đề)

Tuy ra cửa có hơi muộn một chút, nhưng may là vẫn đến đúng giờ tại phòng làm việc chuyên thiết kế lễ phục cao cấp mà họ đã hẹn. Đón họ ở cửa chính là người phụ trách của phòng làm việc. Sau khi chào hỏi, cô ấy dẫn họ lên phòng khách quý ở lầu hai.

Đầu tiên nhân viên công tác mang đến bộ lễ phục cúp ngực bằng lụa màu đỏ rực đã được sửa đổi. Ứng Yên La cao 1m65, vòng eo 53cm, nhưng lần trước lúc thử bộ lễ phục này, cô phải cố gắng hóp bụng mới có thể mặc vào được. Cũng chính vì thử bộ lễ phục này mà sau khi về

nhà cô mới bắt đầu lẩm bẩm muốn giảm cân, lúc ở đoàn phim, Tô Vi Sơ thiếu chút nữa là gửi cả cân sức khỏe qua để giám sát cô ăn uống đàng hoàng.

Tô Vi Sơ không cho Ứng Yên La giảm cân, nên vòng eo của bộ lễ phục này vẫn được nới ra một chút.

Ứng Yên La theo nhân viên công tác vào phòng thử đồ.

Dưới sự giúp đỡ của nhân viên, Ứng Yên La mặc bộ lễ phục vào. Nhân viên giúp cô kéo khóa kéo ở bên hông, lần này kích cỡ vừa vặn vô cùng, đặc biệt là đường cong eo và hông. Cô nhân viên cũng phải ngẩn người ra vài giây, hoàn hồn lại vội vàng khen: "Cô Ứng, bộ lễ phục này mặc trên người cô thật sự quá đẹp."

Ứng Yên La nghe vậy, nhẹ nhàng cười cười, "Cảm ơn."

Nhân viên công tác lấy chiếc vòng cổ phối hợp ở bên cạnh qua, "Tôi giúp cô đeo vòng cổ lên nhé."

Ứng Yên La gật đầu, phối hợp mà dùng tay gom tóc mình lại. Giây tiếp theo, như thể đột nhiên nghĩ đến điều gì, cô buông tay ra, mái tóc đen mềm mại lại xõa xuống. Nhân viên công tác hoảng hốt, "Cô Ứng, có chuyện gì sao ạ?"

Ứng Yên La nhận ra hành động của mình đã dọa cô ấy, cô mở miệng nói: "Không sao, vẫn là để tôi tự làm đi, phiền cô lấy giúp tôi đôi giày cao gót."

Nhân viên có chút không hiểu, nhưng sau khi đáp lời vẫn đưa vòng cổ cho cô.

Lúc cô ấy xoay người đi lấy giày cao gót, Ứng Yên La mới hơi thở phào nhẹ nhõm, vô thức đưa tay vu. ốt v. e vị trí trên cổ. Bây giờ nghĩ lại, dường như vẫn còn có thể cảm nhận được cảm giác ấm áp kéo dài lúc anh m.ú. t lấy. Là do anh không khống chế được mà để lại. Trên đường đến đây cô vẫn còn đang lo lắng, mấy ngày nữa là tiệc đính hôn rồi, không biết vết hôn này có tan đi không. Nếu không thể, ngày đó có lẽ cô sẽ không chọn kiểu tóc búi.

Lúc cô đi ra ngoài, Tô Vi Sơ đã thay xong âu phục, chờ ở bên ngoài.

Tuy lần trước đã xem qua, nhưng cũng không cản được vẻ kinh diễm trong mắt Tô Vi Sơ.

Ứng Yên La cười hỏi anh: "Đẹp không?"

Con gái thường thích lặp đi lặp lại câu hỏi này. Tô Vi Sơ gật đầu, "Đẹp."

Người phụ trách phòng làm việc cũng hài lòng gật đầu, nhưng sau đó lại nhíu mày, bỗng nhiên đi về phía Ứng Yên La, nói: "Bộ lễ phục này tóc phải vén ra sau vai mới có thể đẹp hơn."

Ứng Yên La còn chưa kịp phản ứng, người phụ trách đã vén tóc cô ra sau và cẩn thận gài sau tai. Làm xong, cô ấy mới lùi lại vài bước, đồng thời cũng là người đầu tiên chú ý đến biểu cảm không tự nhiên của cô và

vành tai dần dần phiếm hồng. Cô ấy có chút kinh ngạc, không, không thể nào, sức hút của cô ấy khi nào lại lớn như vậy?

Bên cạnh còn có mấy nhân viên đang chờ phục vụ. Người phụ trách không chú ý, nhưng các cô ấy lại thấy được. Mấy vết hôn loang lổ ái muội trên chiếc cổ trắng ngần của cô Ứng đặc biệt chói mắt. Đặc biệt là cô nhân viên lúc nãy ở bên trong phục vụ Ứng Yên La, lập tức hiểu ra tại sao cô Ứng không cho mình giúp đeo vòng cổ.

Tô Vi Sơ bảo các nhân viên đều đi ra ngoài, nhưng Ứng Yên La vẫn vừa xấu hổ vừa tức giận, "Đều tại anh, em đã nói là bỏ đi rồi mà."

Tô Vi Sơ đưa tay ôm cô vào lòng, yếu thế mà dỗ dành, "Là lỗi của anh, là anh không đúng, đừng giận nữa."

"Em giận à?" Ứng Yên La cau mày hỏi lại. Tô Vi Sơ: "… Không có."

"Anh bảo các cô ấy ra ngoài hết, lát nữa em thay lễ phục thế nào?" Tô Vi Sơ cười nói: "Anh giúp em thay."

Ứng Yên La đưa tay đấm nhẹ vào vai anh, "Anh gọi người vào cho em!"

Ba ngày trước tiệc đính hôn, cả nhà họ Tống từ Thượng Hải đến. Nhóm của Tô Vi Sơ tự mình đi đón. Nhu Nhu đã lâu không gặp họ, còn ở sân bay đã treo trên người Tô Vi Sơ, cái miệng nhỏ líu lo một hồi nói nhớ tất cả mọi người, nhưng hỏi nhiều nhất vẫn là hỏi Đô Đô đâu.

Đô Đô và ba mẹ cậu bé vẫn còn ở Hoành đ**m, tối mới đến.

Ngụy Kính Nhất vì vợ con, mấy năm nay chạy đến Hoành đ**m không ít lần, ở bên đó đã mua mấy căn nhà.

Tô Vi Sơ là trưởng tử trưởng tôn của hai nhà Thẩm

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!