Chương 40: (Vô Đề)

Buổi chiều, sau khi các diễn viên đã đến gần đủ, Phùng Xuyên thông báo trong nhóm WeChat rằng 7 giờ tối mọi người sẽ cùng nhau ăn một bữa tiệc, địa điểm ngay tại khách sạn của họ.

Bàn của họ toàn là những nhân vật cốt cán trong tổ đạo diễn và bốn diễn viên chính. Ứng Yên La ngồi cạnh biên kịch Phùng.

Hai nam chính Đường Kính và Vưu Kỵ do hai tiểu sinh đang nổi Lục Nhất Minh và diễn viên hạng A Ngô Lại Duyệt thủ vai. Hai nữ chính là người mới, người đóng vai pháp y Tần Mẫn là Cao Lâm, vì nhân vật mà cô ấy đã để một mái tóc ngắn gọn gàng. Nữ chính còn lại tên là Phạm

Nhược Đình, trong kịch là người yêu của Vưu Kỵ, cũng là nhân vật "bay màu" sớm nhất nhưng lại xuyên suốt tuyến truyện chính. Đất diễn của cô ấy cũng không nhiều, chủ yếu xuất hiện xen kẽ trong các đoạn hồi ức.

Sau khi Phùng Xuyên giới thiệu xong các diễn viên chính, ông mới giới thiệu đến Ứng Yên La.

"Người này là một trong những biên kịch của đoàn chúng ta, cô La Yên, đồng thời cũng là họa sĩ truyện tranh La Yên."

Dứt lời của Phùng Xuyên, cả bàn ăn đồng loạt nhìn về phía Ứng Yên La. Biên kịch La Yên có thể họ không biết, nhưng họa sĩ truyện tranh La Yên thì ai mà không biết chứ?

La Yên trước nay luôn kín tiếng, chưa bao giờ tham gia bất kỳ hoạt động công khai nào. Mọi vấn đề bản quyền tác phẩm của cô luôn do luật sư riêng ra mặt đàm phán. Đến giai đoạn khởi động dự án, người có thể liên lạc được với cô cũng chỉ có người phụ trách trực tiếp của dự án như đạo diễn hoặc nhà sản xuất. Những người khác làm sao biết được cô La Yên lại là một cô gái trẻ như vậy?

Giữa rất nhiều ánh nhìn, Ứng Yên La nhận ra một ánh mắt đặc biệt thẳng thắn. Cô bất giác nhìn qua, phát hiện đó là người đóng vai Đường Kính, Lục Nhất Minh. Thấy cô nhìn sang, Lục Nhất Minh lập tức nhe một hàm răng trắng bóng, đều tăm tắp: "Chào cô La Yên, tôi là Lục Nhất Minh."

Ứng Yên La gật đầu với anh ta: "Chào anh."

Phùng Xuyên cười nói: "Nói ra thì Nhất Minh và cô La Yên cũng có chút duyên phận đấy, năm đó Nhất Minh ra mắt là nhờ bộ phim Thức Tỉnh."

Lục Nhất Minh ra mắt công chúng nhờ vai nam phụ trong Thức Tỉnh, vai diễn đó đã giúp anh ta nổi lên một thời. Vì vậy, sau khi nghe đạo diễn Phùng Xuyên nói thế, anh ta mới nhìn thẳng về phía Ứng Yên La.

Ánh mắt Ứng Yên La thoáng vẻ ngạc nhiên, chuyện này cô thật sự không để ý. Cô không cố tình chú ý đến các tác phẩm được chuyển thể thành phim của mình, người có thể nhớ kỹ chắc cũng chỉ có nam nữ chính gây ấn tượng sâu sắc. Nghệ sĩ duy nhất cô theo dõi trên Weibo cũng chỉ có một mình Diệp Sơ Đồng.

Hôm nay Phùng Xuyên không bàn chuyện công việc với họ, chỉ để diễn viên và nhân viên làm quen với nhau. Đoàn phim của họ có khá nhiều người trẻ, vài ly rượu vào là mọi người nhanh chóng thân thiết, không khí bữa tiệc cũng không tệ, náo nhiệt mãi đến gần 10 giờ tối mới kết thúc.

Trước khi tan cuộc, Phùng Xuyên còn đặc biệt dặn dò các diễn viên, tổ đạo diễn và nhân viên các bộ phận liên quan rằng 9 giờ sáng mai sẽ họp đọc kịch bản tại phòng họp của khách sạn.

Ứng Yên La không uống rượu, sau khi về phòng tắm rửa, dưỡng da xong xuôi rồi lên giường mới phát hiện Diệp Sơ Đồng gửi tin nhắn WeChat cho mình.

Diệp Sơ Đồng: Em đi làm biên kịch á???

Ứng Yên La ngạc nhiên, chuyện cô làm biên kịch còn chưa nói với cô chị này mà, sao cô ấy lại biết?

Thế là cô hỏi lại làm sao cô ấy biết.

Diệp Sơ Đồng trả lời trong một nốt nhạc: Chị nghe Lục Nhất Minh nói. Ứng Yên La: Lục Nhất Minh?

Diệp Sơ Đồng dứt khoát gọi điện thẳng qua. "Đúng rồi, Lục Nhất Minh không phải là một trong hai nam chính của phim này sao?" Nói xong, cô ấy lại giải thích một tràng, đại khái là Lục Nhất Minh đã ký hợp đồng với công ty của họ từ mấy năm trước, hai người từng hợp tác vài lần, quan hệ cá nhân cũng không tệ.

"Sao em lại đột nhiên đổi nghề làm biên kịch vậy?"

"Không phải đổi nghề, vẫn vẽ truyện tranh mà."

"Thế không phải em bảo không thích giới giải trí sao?" Hỏi xong, Diệp Sơ Đồng dường như nghĩ ra điều gì đó. Họ làm bạn thân bao nhiêu năm, cô ấy đương nhiên hiểu rõ, cô em này của mình có thể tò mò về lĩnh vực mới, nhưng sẽ không dễ dàng thử sức, mà quen ở trong vùng an toàn của mình hơn. Xét cho cùng, tất cả là vì cô thiếu cảm giác an toàn. Và sự xuất hiện của Tô Vi Sơ đã lấp đầy sự thiếu hụt đó.

Cô ấy cười thành tiếng: "Em đưa ra quyết định này có liên quan đến Tô tổng đúng không?"

Lòng Ứng Yên La ấm áp lạ thường, cô không phủ nhận, giọng điệu thậm chí còn mang theo sự kiên định: "Em cảm thấy, dường như cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, anh ấy sẽ luôn đứng về phía em."

Diệp Sơ Đồng sững người. Những lời này trước đây Ứng Yên La không thể nào nói ra được. Nhưng bây giờ cô có thể nói như vậy, chỉ có thể chứng tỏ rằng, Tô tổng thật sự đã cho cô đủ cảm giác an toàn.

Ứng Yên La đặt báo thức lúc 8 giờ sáng. Cô bị đồng hồ báo thức đánh thức đúng giờ, gọi một phần bữa sáng rồi dậy rửa mặt. Lúc cô rửa mặt xong, bữa sáng của khách sạn cũng được đưa đến. Ăn sáng xong, thu dọn đơn giản, cô cầm kịch bản đến phòng họp đọc kịch bản của họ.

Trước khi một tác phẩm điện ảnh bắt đầu quay đều sẽ tổ chức buổi đọc kịch bản, tập hợp các diễn viên chính và nhân viên lại với nhau để phân tích, đọc và gọt giũa kịch bản. Có chỗ nào không hợp lý cũng có thể nêu ra ngay tại chỗ để sửa đổi, giảm bớt những phiền phức không cần thiết cho giai đoạn sau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!