"Không ngờ trong đám đệ tử tạp dịch mười hai Phong của Thiên Khải Tông, vậy mà còn có đệ tử thiên tài như vậy.
"
"Nhưng mà.
"
"Hôm nay hắn sẽ phải chết ở đây thôi.
"Vừa dứt lời.
Ba yêu tu liếc nhìn nhau, trong đó hai tên yêu tu hai tay kết ấn, xuất hiện từng đạo pháp ấn, tên ở giữa thì lấy một thanh sáo ngọc ra, đang thổi khúc nhạc kỳ lạ.
Gào! Gào! Gào!! Đám yêu thú thoải mái gầm thét chập trùng, bị khúc nhạc kỳ lạ khống chế, hai mắt đỏ rực, đồng thời toàn bộ đều nhìn chằm chằm Tề Minh.
Tất cả yêu thú.
Bao vây tấn công Tề Minh.
"Tề sư huynh!"
"Đám yêu thú đang vây đánh Tề sư huynh.
"
"Chuyện này! chuyện này! "
"Tề sư huynh, mau chạy đi!"
"Cẩn thận!"Mọi người hoảng sợ kêu lên.
"Các ngươi đều lui ra đi.
"Tề Minh bình tĩnh nói.
"Tề! Tề sư huynh! "Sắc mặt đám người Khương Thế Thành trắng bệch.
"Lui ra đi.
"Tề Minh nói.
"Vâng.
"Khương Thế Thành và Tô Vũ liếc nhìn nhau, sau khi gật đầu, toàn bộ đều lui về sau.
"Tề Minh, ta đến giúp ngươi.
"Lục Hải Sinh hét lên.
"Không cần.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng "Tề Minh nhìn Lục Hải Sinh, Lục Hải Sinh chiến đấu hăng hái cho đến bây giờ, mặc dù giải quyết được không ít yêu thú, nhưng bản thân bị thương cũng không nhẹ.
"Nhưng mà! "Lục Hải Sinh há to miệng.
"Một mình ta là đủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!