Chương 42: Yêu Tu Nổi Loạn Đám Yêu Thú Bạo Động

Vẻ mặt Lục Hải Sinh khẽ thay đổi, ngạc nhiên nói:

"Dung hợp kiếm thuật, thế mà ngươi lại nắm giữ loại kiếm thuật dung hợp này, quả nhiên vượt ngoài dự đoán của ta."

Chém!Ánh mắt Tề Minh lạnh lùng, sau khi dung hợp hai môn kiếm thuật, linh lực truyền vào bên trong, trực tiếp chém ra một nhát kiếm khí màu xanh, dài đến ba mét.

Ngự Phong vây quanh.

Nhanh như chớp giật.

Đến đây!!!Lục Hải Sinh hít một hơi sâu, không hề có ý định tránh né, hơn nữa hắn trốn cũng không thoát, vận Kim Giáp Công đến mức cao nhất, linh lực quanh người tràn vào trong hai tay, lộ rõ hư ảnh Long Hổ,

"Để ta xem xem dung hợp kiếm thuật mạnh đến đâu!"

Gào! Gào! Lục Hải Sinh dùng toàn lực xuất chiêu, đối đầu trực diện, cùng với Long Hổ, ngưng tụ thành quyền ấn khổng lồ, trực tiếp đánh vào kiếm khí màu đen dài đến ba mét kia.

Ầm ầm!!! Hai bên va chạm.

Từng tiếng nổ mạnh vang lên, dư âm lan truyền, mặt đất bị cuộn lên từng tầng đất, quyền ấn băng diệt, Long Hổ gào thét, không thể ngăn cản sức mạnh chiêu kiếm này của Tề Minh.

Răng rắc! Răng rắc! Oành! Long Hổ Quyển Ấn nổ tung.

A!!!Lục Hải Sinh kêu thảm, uy lực còn lại của kiếm khí chém trúng người hắn, quần áo rách nát, lộ ra giáp hộ thân Mãng Lân, cơ thể bị lực mạnh đánh bay ra ngoài, hộc ra máu tươi.

Vừa mới ngông cuồng và phách lối nhưng giờ đây bị Tề minh một kiếm đánh nát.

Lưu Hải Sinh.Nét mặt Từ Dạ hoảng sợ, nhanh chóng lùi về phía sau, muốn rời đi nhưng đã muộn rồi, hơn nữa còn bị Huyết Sát Lệ Quỷ thừa cơ đánh trúng, toàn bộ mười tầng Kim Cương Phù trên người đều bị vỡ vụn.

A!!!Phụt! Từ Dạ kêu thảm thiết, miệng hộc máu tươi, lồng ngực của hắn bị Huyết Sát Lệ Quỷ xé rách lỗ hổng, máu tươi dầm dề, còn một ít tinh khí bị Huyết Sát Lệ Quỷ cắn nuốt.

Chỉ là một nhát.

Từ Dạ đã bị thương nặng, ngã trên mặt đất.

"Hai người các ngươi đã thua rồi, mau thành thật giao đồ ra đây. Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật - Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng"Tề Minh đi đến, ánh mắt lạnh lùng lướt qua Từ Dạ và Lục Hải Sinh,

"Nể mặt mọi người đều là đồng môn, có thể tha cho các ngươi một mạng, nhưng mà hai ngươi dám ra tay, thì phải trả giá."

"Ngoài linh dược, thì tất cả đồ vật trên người các ngươi đều thuộc về ta."

Hiểu chưa?

Ha ha ha!.Lục Hải Sinh cười to, nhìn thẳng Tề Minh quát:

"Thua cũng đã thua rồi, vậy mà thua trong tay ngươi, tất nhiên ngươi nói cái gì thì chính là cái đấy. Cho dù ngươi lấy mạng ta, ta cũng chẳng có gì để nói."

Được!Từ Dạ cắn răng nói.

"Từ Dạ và Lục Hải Sinh đột nhiên thất bại rồi, vừa rồi tranh đấu kịch liệt như vậy, sao mới chớp mắt đã thua rồi? Hơn nữa còn là hai người liên tiếp bị đánh bại."

"Quả nhiên, Tề sư huynh mạnh nhất trong một trăm hai mươi đệ tử tạp dịch!"

"Tề Minh sư huynh không chỉ có tu vi cao hơn chúng ta, mà pháp thuật, phù bảo, kinh nghiệm chiến đấu đều không kém chúng ta, thậm chí còn mạnh mẽ hơn, hoàn toàn không có nhược điểm."

Quá mạnh.

"Chúng ta vẫn nên thành thật giao linh dược đi."Các đệ tử tạp dịch chỉ có thể ngoan ngoãn cam chịu.

"Ngươi không vào sao?"Tề Minh nhìn Lục Hải Sinh, toàn bộ đồ trên người Lục Hải Sinh, phù bảo, linh thạch, linh dược, ngoại trừ Khảo Thạch khiên, toàn bộ đều bị Tề Minh lấy đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!