Chương 4: Động Phủ Của Dơi Yêu

"Còn của các ngươi nữa, giao hết ra đây."Tề Minh không tính toán kĩ trên người Lệ Phi Vân có bao nhiêu linh thạch, sau khi đứng dậy, ánh mắt quét qua mấy tên chó săn của Lệ Phi Vân.

Tề… Tề sư huynh…

"Đây… Đây là linh thạch."Mấy tên chó săn của Lệ Phi Vân đã bị doạ đến mức hai chân run lẩy bẩy, mau chóng móc tất cả linh thạch trên người ra, cung kính đưa đến cho Tề Minh, Tề Minh dĩ nhiên không khách khí nhận lấy.

Cút đi.Tề Minh khẽ vẫy tay.

Vâng, vâng, vâng.

"Bọn ta cút ngay đây, cút ngay đây."Mấy tên chó săn kia mau chóng đỡ Lệ Phi Vân đang bị thương khá nặng dậy, giống như chuột gặp phải mèo vậy, nhanh chóng chạy mất, chỉ có vết máu còn sót lại trên mặt đất chứng minh cho chuyện vừa nãy xảy ra.

"Các ngươi còn muốn tiếp tục xem kịch?"

Tề Minh lại liếc qua đám đệ tử tạp dịch ở xung quanh,

"Hay là, trên người các ngươi có linh thạch muốn dâng hiến cho ta?"

"Chúc mừng Tề sư huynh tu vi tăng cao, đột phá Luyện Khí tầng ba, sắp sửa bước vào đệ tử ngoại môn, tương lai thăng tiến như diều gặp gió, trở thành tiên tổ, tiêu dao thiên địa."

"Chúc mừng Tề sư huynh."

"Tề sư huynh uy vũ, dạy dỗ tên Lệ Phi Vân làm xằng làm bậy, trả lại trời đất sáng sủa cho Viện tạp dịch chữ Đinh."

"Tề sư huynh kiếm pháp ngang tàn, Thanh Vân kiếm thuật có một không hai."Xung quanh.

Những đệ tử tạp dịch kia lập tức nịnh hót, sợ là sẽ bị Tề Minh bóc lột.

"Giải tán hết cho ta."Tề Minh nói.

Tuân mệnh.

Vâng.Trong nháy mắt.

Những đệ tử của Viện tạp dịch chữ Đinh đều chạy hết, chỉ còn sót lại Diệp Đôn và Tề Minh.

Tâm trạng của Tề Minh rất tốt, bởi vì tên đồng tử tặng bảo vật này đưa tới những hai trăm năm mươi tám viên linh thạch hạ phẩm.

Nhiều linh thạch như vậy, đều là do Lệ Phi Vân vơ vét, cướp giật được.

Số lượng không ít.

Cũng không sợ bị người khác đánh chết.

Có được khoản tiền phi nghĩa này.

Tốc độ tu luyện của Tề Minh lại có thể tăng lên không ít.

"Tề… Tề Minh, ngươi… ngươi vậy mà lại…"Diệp Đôn hồi hồn trở lại, biểu cảm kinh ngạc trên mặt vẫn chưa biến mất.

Lời nói cũng đã không lưu loát.

"Ta cũng mới đột phá Luyện Khí tầng ba sơ kì mới đây."Tề Minh nhún vai, không muốn nói nhiều.

Quá trâu bò rồi.Hai mắt của Diệp Đôn phát sáng,

"Thật không ngờ huynh đệ của ta giỏi đến như vậy."

"Ta quả thực kinh ngạc đến ngây người rồi, thật đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!