Vị Đại trưởng lão tạp dịch này đầu đầy tóc bạc, tuổi tác già nua, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, còn có thể nhìn thấy đốm đồi mồi trên da:
"Chỉ còn lại một mình ngươi."
"Làm phiền Đại trưởng lão chờ rồi."Tề Minh hành lễ.
Ừ.Vị Đại trưởng lão tạp dịch này gật gật đầu:
"Gọi ta là Từ Vinh đi."
"Đệ tử không dám vượt qua nghi thức."Tề Minh nói.
Vù! Từ Vinh không nói thêm nữa, tay phải hắn vung lên, từ bên trong ống tay áo của hắn có một chiếc Pháp Thuyền bay ra, đón gió mà lên, trôi nổi ở trước mặt bọn họ.
Vốn chỉ là Pháp Thuyền nhỏ bằng bàn tay, nhưng lại trở nên dài mười thước, chiều rộng ba thước, toàn thân là màu sắc phong cách cổ xưa, có thể nhìn thấy có trận văn huyền diệu đan vào.
Hơn nữa.
Có một tầng ánh sáng lờ mờ che phủ.
Đây là…Tề Minh có chút kinh ngạc.
Đây là Pháp Thuyền.Từ Vinh giải thích nghi hoặc cho bọn Tề Minh, nói:
"Một loại pháp bảo, chủ yếu dùng để đi đường, tốc độ rất nhanh, muốn đi bí cảnh Thiên Khôi, cần phải ngồi Pháp Thuyền mới được."
Thì ra là thế.Bọn Tề Minh gật gật đầu.
Đi lên đi.Từ Vinh lên thuyền trước một bước:
"Pháp Thuyền này cũng không phải là của ta, là vì đưa bọn ngươi đi bí cảnh Thiên Khôi mà cố ý chuẩn bị, lần khảo hạch ngoại môn này qua đi, là cần trả lại."
Vâng.Bọn Tề Minh nhìn nhau liếc mắt một cái, lần lượt nhảy lên Pháp Thuyền, Pháp Thuyền sáng lên hào quang, Từ Vinh làm ra vài đường ấn quyết, lại rót linh lực vào trong đó.
Đứng vững vàng.Từ Vinh nhắc nhở một câu.
Soạt!! Ngay sau đó.
Pháp Thuyền lại biến thành một vệt sáng, thẳng vào phía chân trời, bay vào trong bầu trời cao, thậm chí giống như đi vào bên trong tầng mây mây mù lượn lờ.
Đã dần dần mất hẳn rồi.
Tề Minh!Nửa ngày trôi qua.
Tào Vân Hải chậm rãi âm thầm đi ra từ cách đó không xa, trên mặt hắn hiện lên oán hận và ác độc, ở bên cạnh hắn, còn có một vị nam tử trung niên mặt mày có chút tương tự với hắn.
Vị nam tử trung niên này đúng là anh ruột của Tào Vân Hải, Tào Kim Tú.
Vân Hải.Tào Kim Tú chắp hai tay sau lưng, ánh mắt bình tĩnh, quở trách nói:
"Lần này ngươi làm việc rất xốc nổi, tỷ thí nếu đã chấm dứt, thật sự không cần phải đánh lén."
Ca!Tào Vân Hải cắn răng:
"Nhưng hắn đã chặt đứt một tay của ta."
Yên tâm.Tào Kim Tú nói: "Ngươi là em trai ruột của ta, cho nên ở chuyện này, ta sẽ lấy lại công đạo cho ngươi, ngày hôm qua ta đã liên hệ với bạn tốt ở Kim Linh Phong, hắn cũng giống ta, lập tức sẽ thăng lên nội môn, lần này giao chuyện cho hắn đến hỗ trợ, tin tưởng sẽ làm cho Tề Minh có một bài học suốt đời khó quên.
Tốt nhất là phế đi tu vi của hắn, lại giao vào trong tay ta, ta sẽ làm cho hắn muốn sống không được, muốn chết không xong.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!