Mấy đồng nghiệp lập tức bị sự ngọt ngào này làm quắn quéo.
"Sao lại không có lãng mạn chứ? Hả? Cái này gọi là không lãng mạn sao! Chỉ một khoảng thời gian không gặp nhau mà đã bay đến đây tìm người ta rồi đấy."
Đồng nghiệp độc thân: "Cảm ơn, khát khao tình yêu của tôi đã được nhen nhóm trở lại".
"Chồng của cô ấy đẹp trai quá, trời ạ, anh ấy là người mẫu sao? Cao thật đấy."
"Chờ đã… thật sự là!" Đột nhiên có một đồng nghiệp cầm điện thoại di động nói.
"Là cái gì?"
"Vừa rồi tôi cảm thấy cái tên Lý Thanh Tễ này nghe rất quen tai nên đã lên mạng tra thử, không phải là vị đại boss của tập đoàn Hoành Xuyên tên là Lý Thanh Tễ kia sao?"
"Thật không đấy, hay chỉ trùng tên?"
"Nhìn khí chất của người vừa rồi, tôi cảm thấy không phải trùng tên…."
Lúc này trên bãi biển có rất nhiều người đi dạo chơi đùa.
Giang Nại nắm tay Lý Thanh Tễ đung đưa qua lại, trong lòng dâng trào ngọt ngào.
"Hôm nay lúc ăn cơm em còn vừa nhắc đến anh, không ngờ anh đã tới đây rồi."
Lý Thanh Tễ: "Anh? Nói gì?"
Giang Nại nói: "Đồng nghiệp của em nói, đàn ông trước và sau khi kết hôn là hai kiểu người khác nhau, trước khi kết hôn lãng mạn thế nào thì sau khi kết hôn không còn bao nhiêu lãng mạn nữa. Sau đó còn hỏi em, trước và sau khi kết hôn anh có thay đổi gì không?"
Lý Thanh Tễ rất có hứng thú: "Em nói thế nào?"
"Em không nói gì cả, bởi vì trước khi kết hôn em không hề quen biết anh, chỉ cảm thấy anh rất đáng sợ thôi."
"Đáng sợ thế nào?"
Giang Nại nói: "…Không nói nhiều, cho dù có nói cũng rất lạnh lùng. Hơn nữa, thời điểm anh lịch sự trông có vẻ rất xa cách."
Lý Thanh Tễ cũng không phủ nhận bản thân mang đến loại cảm giác này cho người khác, cho nên chỉ hỏi: "Vậy em cảm thấy sau khi kết hôn anh thay đổi rồi sao?"
Giang Nại suy nghĩ, cười nói: "Nghĩ kỹ lại thì đã thay đổi rồi, bởi vì anh bây giờ không còn lạnh lùng nữa, em cũng không cảm thấy anh đáng sợ. Hơn nữa…. hình như anh cũng rất lãng mạn, giống như bây giờ, bất ngờ đến tìm em."
Trên mặt Lý Thanh Tễ tràn ngập ý cười: "Cái này cũng tính là lãng mạn sao?"
"Tính chứ, bất cứ chuyện gì có thể khiến người khác thấy vui vẻ đều là lãng mạn."
Cả hai đi dạo trên bãi biển một lúc rồi trở về khách sạn trước khi mặt trời lặn hoàn toàn.
Bộ áo tắm của Giang Nại vẫn còn ở trên ghế sô pha, lúc cô nhìn thấy thì lập tức nhớ đến tối hôm qua bản thân đã mặc bộ áo tắm này ở trước gượng tự "chiều chuộng" bản thân… cũng như chiều chuộng anh.
Trong lúc nhất thời mặt trở nên đỏ bừng, tim đập thình thịch, vội nhét bộ áo tắm sang một bên.
"Giấu cái gì đó?" Vừa quay đầu lại thì thấy Lý Thanh Tễ dùng ánh mắt ẩn ý sâu xa quan sát cô.
Giang Nại lập tức lắc đầu: "Không… em, em chỉ chợt nhớ ra ngày hôm qua em đã hứa với đồng nghiệp là tối nay sẽ lên hồ bơi trên tầng thượng để chụp ảnh, cũng không biết cô ấy có đi hay không."
Lý Thanh Tễ: "Em đang nói đến hồ bơi vô cực kia?"
"Ừm, rất đẹp, em còn chưa được nhìn thấy."
Giang Nại có chút tiếc nuối, dù sao tối nay cô cũng có rất nhiều thời gian rảnh rỗi, có thể vui vẻ chơi một trận, không biết mấy ngày tới bản thân có còn sức lực để làm như vậy hay không. Lý Thanh Tễ nhìn ra được, nói: "Bây giờ vẫn còn sớm, có thể đi chơi cùng em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!