<!– Quảng cáo 1 –>
Đi đâu cũng được, phòng ngủ hoặc phòng tắm….
Anh vẫn chưa buông tay ra: "Làm gì vậy?" <!– Quảng cáo 1 –>
Giang Nại lắp bắp nói: "Tôi, tôi muốn đi ngủ." <!– Quảng cáo 1 –>
"Đợi một lát."
Lý Thanh Tễ đứng dậy, kéo cô ngồi lên chiếu tatami.
Giang Nại không biết anh muốn làm gì, chỉ thấy anh đi về phía đặt túi dụng cụ trượt tuyết của anh, lấy ra một hộp đồ từ bên trong rồi quay trở lại. Anh quỳ xuống trước mặt cô, mở chiếc hộp nhỏ ra.
Giang Nại: "Đây là cái gì, thuốc mỡ sao?"
"Ừm. Nếu bây giờ không bôi, ngày mai em tiếp tục mặc đồ bảo hộ vào sẽ rất đau."
"Ồ……"
Lý Thanh Tễ tiếp tục bôi thuốc, nhưng vừa cúi đầu xuống đã dừng động tác lại.
Cổ họng Giang Nại nghẹn lại, ngón tay vô thức nắm lấy quần áo của mình: "Hay là, tôi tự mình —— ưm."
Lời nói đột ngột dừng lại.
Bởi vì Lý Thanh Tễ đột nhiên nghiêng người hôn lên môi cô!
Mùi hương vừa mạnh mẽ vừa mềm mại lập tức xâm chiếm mọi giác quan của cô.
Ngoài ý muốn, nhưng vẫn nằm trong dự đoán từ trước.
Nhưng Giang Nai vẫn thấy choáng váng.
Thật ra, kể từ lần đầu cô gặp anh sau khi trở về nước, cô đã tưởng tượng ra cảnh tượng thân mật của mình và Lý Thanh Tễ.
Cô đã từng đoán rằng nụ hôn này sẽ có chút lạnh lùng, thậm chí có thể không hôn nhau mà trực tiếp bỏ qua giai đoạn này, sau đó làm những chuyện mà các đôi vợ chồng nên làm trên giường.
Bọn họ sẽ dùng những tư thế vừa xa lại vừa thân mật, sẽ tạo ra những âm thanh kìm nén đầy bỡ ngỡ…
Bọn họ sẽ sử dụng bản năng của con người giống như những diễn viên trong các đoạn video nào đó, nhưng lại không thể có kỹ năng diễn xuất đầy nhiệt huyết giống như bọn họ.
Có lẽ sẽ rất nhàm chán, cô đã đoán là như vậy.
Nhưng cho đến lúc nay, cô mới nhận ra mọi chuyện không phải như thế.
Anh ngậm lấy môi cô, nhân lúc cô vẫn đang ngẩn ngơ cạy môi cô thâm nhập vào trong, đầu lưỡi mềm mại, động tác lại mạnh mẽ cứng rắn, không chừa không gian để cô có thể phản ứng.
Khoảnh khắc hoàn toàn tiếp xúc với sự day dưa đó, sống lưng cô lập tức dâng lên cảm giác tê dại, toàn thân giống như có dòng điện chạy qua, kích thích đến mức cô bất giác run lên.
Trong lúc nhất thời Giang Nại muốn thoát khỏi sự kích thích này, nhưng anh lại dễ dàng ôm lấy eo cô kéo cô trở lại. Anh gắt gao ôm cô vào lòng, trêu chọc đôi môi của cô,…
Hơi thở hỗn loạn của hai người quấn quít vào nhau, dồn dập nặng nề.
Giang Nại dần dần cảm thấy bản thân không thể hít thở được, rất nóng, trong lòng ngực như có một quả cầu lửa nổ tung…
Hóa ra, đây là cảm giác hôn môi với Lý Thanh Tễ.
Giang Nại ngã vào lòng anh tựa như không còn chút sức lực nào, trong lòng mơ hồ nghĩ rằng có lẽ vì anh uống say, cho nên mới xâm lược khoang miệng cô không có chút kiêng dè nào như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!