Lục Phong cảm giác được trong tay mình đang cầm một thanh Thượng Phương Bảo Kiếm.
Sau khi mọi người lật bài xong, anh ta trực tiếp hét lên: "Tôi muốn ra lệnh cho 7 cơ và Q bích!"
Mọi người phát hiện ra lá 7 cơ nằm trong tay Lý Thanh Tễ, lá Q bích nằm trong tay Giang Nại.
Tất cả mọi người lập tức kích động, bọn họ thật sự không dám chơi trò này với Lý Thanh Tễ, mặc dù đã từng chơi qua nhưng cùng lắm chỉ để anh uống rượu.
Bây giờ thì khác, có vợ rồi, vậy thì có thể chơi chút trò vui vẻ nam nữ!
Trái tim Giang Nại đập thình thịch, các cặp đôi bị rút trúng trong những ván trước đều làm những hành động rất thân mật như hôn nhau… Ban đầu cô còn tưởng sẽ không đến lượt mình, vậy mà cô lại bị gọi tên.
Cô bối rối nhìn Lý Thanh Tễ, người nọ vừa lúc nhìn sang, không rõ cảm xúc trong mắt anh là gì, nhưng bình tĩnh hơn cô rất nhiều.
Tim cô càng đập mạnh hơn.
Lục Phong cười ngạo nghễ: "Tôi nghĩ xem nên để hai người làm gì đây…. hay là đơn giản thôi! Hai người hôn ——"
Anh ta còn chưa nói hết câu, Lý Thanh Tễ đã liếc nhìn anh ta một cái, đè xuống chữ "lưỡi" trong miệng anh ta.
Cuối cùng, Lục Phong vẫn bỏ cuộc: "Được rồi được rồi, đừng nhìn tôi như vậy, không hôn lưỡi nữa, hôn phớt là được. Q bích hôn 7 cơ đi! Tôi không đổi nữa."
Và cũng chỉ là một nụ hôn lên mặt.
Không có gì…
Giang Nại hít sâu một hơi, sau khi chuẩn bị xong tâm lý này, cô bắt đầu trong sự mong đợi của mọi người.
Cô không dám nhìn Lý Thanh Tễ, chỉ dựa sát vào anh, càng lúc càng gần… Đang định đến gần mặt anh thì cô đột nhiên bị chặn lại.
"Này chờ đã, ý tôi là hôn môi, không phải mặt, Giang Nại, đừng chơi ăn gian." Lục Phong nói.
Giang Nại sửng sốt, kinh ngạc ngước mắt lên, lại bắt gặp ánh mắt Lý Thanh Tễ.
Ở khoảng cách gần như vậy, con ngươi màu nâu nhạt của anh rơi vào mắt cô, giống như một viên ngọc quý hiếm, khiến người ta cảm thán, cũng khiến người ta sợ hãi.
Hôn… môi??
Cô không dám.
Bây giờ thà để cô lên boong tàu chạy ba vòng, không cần áo khoác cũng được!
"Tôi……"
"Vậy thì môi." Lúc nhìn thấy rõ suy nghĩ muốn rút lui của cô, Lý Thanh Tễ bỗng nhiên nắm lấy cánh tay cô.
Giang Nại mở to mắt, còn chưa kịp tiêu hóa xong câu nói vừa rồi, anh đã nghiêng người tới, hơi thở quen thuộc hòa lẫn cùng mùi rượu trái cây nồng nặc, hương vị ngọt ngạo khiến người khác say mê.
Anh hôn cô.
Giang Nại sửng sốt trong phút chốc, cảm thấy nơi đó tựa như có một dòng điện chạy qua, cảm giác tê dại truyền đến sau tai và cổ… Cô gần như ngả người về phía sau trong vô thức.
Nhưng đã có một bàn tay đặt lên eo cô, lúc cô muốn phản kháng thì lập tức đè lại.
Cô dễ dàng bị ép vào người anh, dựa sát lồng ngực anh, hơi ngẩng đầu lên, cánh môi dán vào đôi môi ấm áp mềm mại.
Rõ ràng cô không uống rượu, nhưng lúc này lại như đang say…
"Mẹ kiếp!! Tiếp tục nào! Chỉ một chút nữa thôi!" Mấy giây im lặng trôi qua, người bên cạnh hoàn toàn phát điên. Ai dám nghĩ mình có thể xem được một màn trình diễn đặc sắc như vậy của Lý Thanh Tễ chứ, quả thật không hề lỗ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!