Chương 9: TG1_Đều có âm mưu (9)

Edit: Mei A Mei

Đối phương là một cậu thiếu niên 14 tuổi, mắc bệnh trầm cảm, bị cha mẹ đưa đến đây.

Trần Nhữ Tâm hiểu rõ trường hợp thằng nhóc này từ chỗ quản gia của đối phương, về cha mẹ, họ đều bận việc... vì sự nghiệp khỉ gió kia nên ít khi quản thúc thằng con.

Vốn chỉ là lời so sánh nói cậu trầm mặc, về sau nhờ có quản gia phát hiện tình huống bất thường, lúc này mới kể sự tình cho cha mẹ của thằng nhóc nghe. Chẳng hiểu sao cả cha lẫn mẹ đều không ở trong nước, chỉ có quản gia đến đây làm thủ tục.

Nhìn thằng nhóc, không hiểu sao trong lòng Trần Nhữ Tâm nhớ về dáng vẻ Hình Dã dựa theo kí ức của nguyên chủ.

Nói thật bề ngoài cả hai không giống nhau, nhưng cái cảm giác bị đè nén trên người lại giống y như đúc.

Đứa trẻ này, chỉ sợ không đơn thuần là hậm hực...

Nghĩ đến Hình Dã, trong lòng Trần Nhữ Tâm lại mon men một loại cảm giác mà cô không biết tên.

Nếu được trở về bên cạnh Hình Dã của trước kia, vậy chẳng phải đã có thể tránh những bi kịch ấy sao?

Không thể đâu.

Trong đầu, hệ thống cắt đứt dòng suy nghĩ của Trần Nhữ Tâm,

"Dù là ai cũng không thể thay đổi được quỹ đạo vận mệnh mà đạo trời đã vạch ra, dẫu chỉ là kết cục nguyên tác thì chúng ta cũng không thể thay đổi."

Chẳng biết vì sao, từ hệ thống ở bên kia, Trần Nhữ Tâm nghe được vài chuyện đã xảy ra. Cô hỏi:

"Như như như lời cậu nói thì chẳng phải nhiệm vụ của tôi sẽ không thành công sao?"

"Cũng không phải như thế, nhiệm vụ của cô chỉ là làm cho Hình Dã không hận đạo trời nữa, dù có chết, đó cũng là cái chết không thù không oán."

Hệ thống sợ cô không hiểu nên giải thích rõ ràng,

"Ở kết cục nguyên bản, Hình Dã có được ký ức viễn cỗ ngoài ý muốn khiến anh ta hủy diệt toàn bộ thế giới."

Trần Nhữ Tâm khó hiểu:

"Nhưng chẳng phải tư liệu nói, cuối cùng Hình Dã đã chết trong tay nam chính Tiết Minh Huyên ở thế giới này rồi cơ mà?"

À... Dường như hệ thống đang cười cợt cái gì,

"Về sau tự cô sẽ rõ tất cả sự thật."

"Kể cả ký ức của tôi?"

"Kể cả là ký ức của cô." Khẩu khí hệ thống chắc như đinh đóng cột, sau đó lại hỏi:

"Cô còn vấn đề gì nữa không?"

Cậu là ai?

Hệ thống trầm mặc một lát, sau đó thở dài: "Tôi chính là hệ thống, hiện tại tôi đơn giản là tôi, lúc trước cung cấp tài liệu thế giới này cho cô cũng là tôi. Nhưng ý trời hạn chế, tôi biết thừa tôi chỉ có thể rơi vào trạng thái ngủ say, bây giờ ra ngoài được một lát.

Ngày thường tôi ở cùng một chỗ với cô, trừ việc cung cấp thông tin cơ bản về nhiệm vụ thế giới thì hết thảy chỉ có thể dựa vào năng lực của cô thôi.Vậy tôi là ai?Trần Nhữ Tâm.Tên tôi cũng là Trần Nhữ Tâm?...

"Hệ thống thấy quái dị, nó hỏi thẳng:"Kí chủ, đầu cô bị đụng vô tường à?

"Cái giọng điệu này... Trần Nhữ Tâm rủ mi xuống, nhìn đến khi"nó

"đã rơi vào ngủ say thì nói:"Im mồm đê.A.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!