Chương 8: TG1_Lần trao đổi đầu tiên (8)

Edit: Mei A Mei

Cô xoay người, quả nhiên trông thấy bóng dáng ở công viên tưởng niệm ngày ấy. Gặp lại thanh niên kia, anh vẫn mặc bộ tây trang màu xám sẫm được cắt may thủ công vô cùng quý giá, trên tay đeo đồng hồ đắt tiền, bộc lộ rõ sự thưởng thức không tầm thường.

Trần Nhữ Tâm xem tài liệu trong tay mình rồi ngẩng đầu nhìn người thanh niên trước mặt: Chử Việt?

Đúng. Chử Việt đi tới đứng trước người cô. Môi mỏng hơi cong lên:

"Không ngờ lại gặp nhau nhanh như vậy."

Quả thật không ngờ luôn, Trần Nhữ Tâm khẽ vuốt cằm: Ngồi đi.

Chử Việt ngồi đối diện cô, Trần Nhữ Tâm tuần tự rót cho anh cốc nước, nói:

"Kể một chút về trường hợp của anh đi."

"Cho tới tận bây giờ tôi vẫn không thể xảy ra quan hệ tìиɦ ɖu͙ƈ với người khác giới, dù chỉ cùng đối phương hôn môi thôi cũng có cảm giác vô cùng bài xích."

Ngón tay thon dài của Chử Việt nâng ly thủy tinh, thong thả trình bày:

"Tôi xác nhận sinh lí của tôi vô cùng bình thường, cũng có phản ứng sinh lý với phụ nữ, chẳng qua không thể cùng phụ nữ làm được đến bước cuối thôi."

Trần Nhữ Tâm bình tĩnh hỏi:

"Đã từng thử quan hệ với đàn ông chưa?"

Vẻ mặt Chử Việt có chút vi diệu, bình tĩnh nhìn cô một cái:

"Tôi không phải là GAY."

"Ừ, vậy anh phát hiện mình sinh ra cảm giác bài xích từ lúc nào?" Giọng nói Trần Nhữ Tâm dịu dàng, mặc dù trên mặt thờ ơ nhưng khí chất của cô lại khiến người ta cảm thấy gần gũi, chung quy cũng là làm nghề này nên khí chất trên người mới đặc biết như vậy đi.

Năm mười tám tuổi.

"Vậy vì đâu mà anh sinh ra cảm giác bài xích?"

Chử Việt đáp:

"Tôi có yêu một người. Với tôi mà nói, cô ấy cao đến nỗi tôi không thể chạm tới, ngay cả khi chỉ đụng nhẹ chút thôi, tôi cũng không dám làm. Thứ đầu tiên trong cuộc đời giúp tôi phấn chấn là cái khăn tay."

Chử Việt tựa như đang nhớ lại điều gì,

"Đó là quà sinh nhật cô ấy tặng cho tôi."

"Vậy nếu như đối tượng là người anh yêu thì sao?" Trần Nhữ Tâm nhìn anh,

"Anh còn cảm thấy bài xích không?"

Đối mắt với Trần Nhữ Tâm, Chử Việt cong cong khóe miệng:

"Từ trước đến giờ cô ấy không thích tôi."

"Có thể thấy anh rất tôn trọng mong muốn của đối phương, kể tôi nghe một chút về cô ấy được không?"

"Cô ấy là một thiếu nữ điềm đạm, lịch sự và dịu dàng. Thật ra trừ người kia thì cô ấy chẳng thèm để ý đến ai cả."

Giọng nói trầm thấp của Chử Việt vang lên trong phòng:

"Chúng tôi từng gặp nhau, dù chỉ trong thời gian rất ngắn, có thể... đối với tôi mà nói thì coi như là khoảng thời gian phải vụиɠ ŧяộʍ mới có được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!