Dự định thử vai của Ngư Hi bị đập nát.
Khi cô xách đồ ăn vào nhà, Bạch Vũ Đường nhắn tin tới, nói cô biết đạo diễn Mai bên kia vừa mới thông báo, nữ chính đã được quyết định, là Liễu Ngọc Dao.
Kỳ thật dù nói nhân vật nữ chính phải qua thử vai, nhưng ở rất nhiều bộ phim, đa số đều là điều động nội bộ, chẳng qua người trước đấy được định ra là cô, hiện giờ thì đổi thành Liễu Ngọc Dao.
Ngư Hi mím môi:
"Đạo diễn Mai đồng ý? Không phải ông ấy nói cả đời này cũng sẽ không tìm Liễu Ngọc Dao quay phim nữa sao?"
Bạch Vũ Đường thở dài:
"Ai còn có thể chống lại được tư bản, em biết bạn trai mới của Liễu Ngọc Dao là ai không? Là cậu chủ của Tinh Diệu, hắn vung tiền vì Liễu Ngọc Dao, phòng làm việc của đạo diễn Mai lại trực thuộc Tinh Diệu, đương nhiên không thể cự tuyệt."
Chưa kể ---
Lời kế tiếp của Bạch Vũ Đường còn chưa ra, Ngư Hi cũng biết cô ấy muốn nói gì.
Chưa kể, cô hiện giờ còn đang bị dán cái nhãn đồng tính luyến ái, mặc dù nói mấy năm gần đây nhiều ngôi sao lớn nhỏ bắt đầu công khai xu hướng tính dục, thậm chí có người ra nước ngoài kết hôn, nhưng họ luôn sẵn sàng rời vòng, không quan tâm ratings phòng vé hay thông cáo này nọ.
Họ và mình, rốt cuộc vẫn khác biệt.
Bạch Vũ Đường sau đấy cũng không nhiều lời, chỉ nói:
"Chị sẽ giúp em xem lại một chút, kịch bản trước đó đã mang về chưa?"
Ngư Hi nghiêng đầu liếc chồng kịch bản dày cộp trên bàn trà: Mang về rồi ạ.
Giọng nói Bạch Vũ Đường hơi thấp: Xem trước đi.
Ngư Hi hiểu rõ ý của cô ấy, chìm vào yên lặng vài giây, đáp ứng: Vâng.
Trò chuyện một lúc, đồ ăn đã nguội mất, Ngư Hi vốn đã đói đến mức ngực dán vào lưng, nhưng bây giờ lại không có khẩu vị, thậm chỉ ngửi mùi đã thấy không thoải mái, suy nghĩ một lát liền không cởi bỏ võ trang hạng nặng, chuẩn bị đi vứt đồ.
Trên tầng không có thùng rác, muốn vứt phải xuống lầu, Ngư Hi đeo khẩu trang, xách theo đồ ăn, đứng trước thang máy, ánh mắt không tự chủ liếc về phía một cánh cửa khác, thang máy đinh một tiếng, cửa mở, cô đi vào.
Vứt đồ đi rồi, Ngư Hi cũng không lên nhà, mà chậm rãi đi dọc theo bồn hoa chung cư, đèn đường màu vàng sáng chiếu vào những đóa hoa nở rộ, trong không khí thoang thoảng hương thơm, tâm tình Ngư Hi tốt lên một chút.
Đáng tiếc, tiệc vui chóng tàn.
Nhìn thấy bóng hình đang chạy bộ cách đó không xa, tâm tình cô lại đột nhiên kém đi.
Giang Tĩnh Bạch đã thay lễ phục, mặc đồ thể thao, tóc dài buộc lên thành búi, đang chạy chậm, Ngư Hi nhìn thấy bóng dáng của cô ấy liền lập tức chuẩn bị xoay người, lại bị gọi lại: Ngư Hi.
Hai đứa Ngư Hi nhỏ trong nội tâm bắt đầu đánh nhau.
Một đứa nói, đi nhanh lên, giả vờ không nghe thấy, đố cậu ta có thể bắt được ngươi!
Đứa kia nói, sợ gì, lúc trước là cậu ta sai, ngươi không có lỗi, làm gì đi!
Không đợi hai đứa kia phân thắng bại, Giang Tĩnh Bạch đã đứng bên cạnh Ngư Hi, nói: Ra đây đi dạo sao?
Cánh môi Ngư Hi sau lớp khẩu trang khẽ mở:
"Giang tổng thật tinh mắt, tôi mặc thành thế này cũng có thể nhận ra."
Giang Tĩnh Bạch dừng một chút:
"Cậu không thay quần áo."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!