Chương 48: Tiện

Giang Tĩnh Bạch đứng cách Ngư Hi vài bước, mái tóc dài đen như mực xõa sau lưng, hoàn toàn che đi dấu vết của băng gạc, gương mặt trang điểm nhẹ đang tươi cười, biểu cảm không còn trong trẻo lạnh lùng, ánh mắt dịu dàng, áo sơ mi trắng tinh như tuyết, ống tay xắn lên lộ ra cổ tay xinh đẹp, vòng eo thon gọn, gió nhẹ thổi tới, vài sợi tóc được nâng lên bắt đầu nhảy múa.

Ngư Hi nhất thời quên phản ứng.

Giang Tĩnh Bạch lặp lại:

"Ngư Hi, mình đã trở về."

Ánh mắt long lanh triền miên, gương mặt dịu dàng, nước da tái nhợt mà lại hấp dẫn, đôi tay Ngư Hi buông xuống bên người, bị bạn nhỏ lôi kéo, cô hoàn hồn, do dự rất lâu, không biết nên nói gì.

Đã trở về.

Không phải là lời vô ích sao?

Giang Tĩnh Bạch thấy Ngư Hi không lên tiếng, đi về phía trước hai bước, đứng trước mặt Ngư Hi, hương thơm quen thuộc quanh quẩn bên nhau, bầu không khí trong phòng thoáng chốc trở nên mập mờ, đang chuẩn bị mở miệng nói chuyện, cửa bị mở ra, Hồ Tiểu Tĩnh kêu to: Hai cậu làm gì đấy?

Mấy giây sau, trên tay Giang Tĩnh Bạch có thêm một em bé, Ngư Hi giải thích:

"Cậu ta đến xem Tiểu Nhạc."

Hồ Tiểu Tĩnh nửa tin nửa ngờ, đi đến bên cạnh Giang Tĩnh Bạch.

Giang Tĩnh Bạch lần đầu tiên ôm em bé, không biết phải dùng tư thế nào, bạn nhỏ lại không thành thật, không ngừng ngọ nguậy trong lòng cô, có lẽ nhìn thấy Hồ Tiểu Tĩnh, chân tay với lên càng mạnh, Giang Tĩnh Bạch suýt không ôm nổi.

Hồ Tiểu Tĩnh nhìn dáng vẻ vụng về của cô, tức giận: Cho tôi.

Giang Tĩnh Bạch đưa bạn nhỏ cho cô.

Cửa phòng bị gõ vang, Cố Hạc gọi:

"Tiểu Tĩnh, ăn cơm thôi!"

Mọi người cùng nhau ra ngoài.

Một bàn đã kín người, một bàn khác vẫn còn mấy chỗ trống, bên cạnh Lư Tiểu Vĩ không có ai, không cần nghĩ cũng biết để dành cho người nào, cậu ta nhìn thấy Giang Tĩnh Bạch đi ra liền nhiệt tình:

"Tĩnh Bạch đến rồi à, ngồi đây này."

Giang Tĩnh Bạch lại theo sau Ngư Hi, ngồi xuống bên cạnh cô, nói với Lư Tiểu Vĩ đang mong ngóng bên kia:

"Tôi ngồi đây được rồi."

Được rồi, núi không xoay thì nước chuyển, nước không chuyển thì ta chuyển, ôm tâm lý này, Lư Tiểu Vĩ đổi chỗ với bạn ngồi cạnh Giang Tĩnh Bạch, mọi người toe toét trêu ghẹo:

"Lớp trưởng, vẫn còn tơ tưởng đến học ủy à?"

"Tôi nói này học ủy, đừng tin mấy trò ma quỷ của lớp trưởng, cậu ta là phèn nhất rồi!"

Không sai!

"Nhưng vẫn phải nói lại, lớp trưởng cùng học ủy rất xứng đôi, nam tài nữ mạo."

Hai bàn xếp liền nhau, mọi người bàn bên kia nghe được liền trêu ghẹo:

"Còn phải nói, lúc học ủy vừa đi vào tôi còn tưởng là nữ minh tinh nào."

"Nữ minh tinh? Lớp chúng ta còn có đại minh tinh đây này!"

"Đúng đúng! Cậu để Tiểu Ngư của chúng ta ở đâu?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!