Đầu tháng mười sáng tối chợt lạnh, Ngư Hi khoác áo ngồi trên băng ghế, bên cạnh là Kỷ Lâm Phong đang ăn xiên que, thấy cô đang khép áo lại, cậu ta cũng đưa một cây xiên tới: "Chị Hi ăn không?
"Ngư Hi cúi đầu nhìn đậu phụ cá, cầm lấy, cắn một miếng:"Cậu còn dám ăn cái này.
"Kỷ Lâm Phong nháy mắt với cô:"Còn phải nhịn nữa thì em chết mất!"
Hai hôm nay trên trán Kỷ Lâm Phong đã nổi mấy hạt đậu, người đại diện của cậu ta đã thử đủ loại biện pháp trừ mụn, còn hỏi Ngư Hi có biết sản phẩm trừ mụn nào tốt không, thời gian nghỉ Kỷ Lâm Phong đều phải đắp mặt nạ, đồ ăn càng phải hạn chế, nhưng luôn muốn ăn đồ có khẩu vị nặng hết lần này đến lần khác, nên mới thừa dịp người đại diện không ở đây giải quyết cơn thèm.
Ngư Hi ăn xong đậu phụ cá, đặt xiên lên bàn, nhìn về phía hiện trường quay cách đó không xa, hỏi: "Vẫn chưa xong sao?
"Kỷ Lâm Phong đứng lên nhìn:"Phải quay lại."
"Em phát hiện trạng thái của Ỷ Đồng hai ngày nay không ổn lắm.
"Ngư Hi nghe vậy cũng nhìn về phía máy quay, đạo diễn Triệu đang đứng khoa chân múa tay trước mặt Đào Ỷ Đồng, nước miếng bay tứ tung, hẳn là đang hướng dẫn, chỉ có thời điểm hướng dẫn ông ấy mới có biểu tình kích động thế này. Vài phút sau, đạo diễn Triệu vỗ vai Đào Ỷ Đồng, lời nói thấm thía:"Chúng ta làm lại một lần?
"Đào Ỷ Đồng vâng một tiếng, một lần nữa đứng trước máy quay. Mấy phút sau."Cắt!"
"Kết thúc công việc."
Đạo diễn Triệu có vẻ tâm tình không tốt lắm, động tác nôn nôn nóng nóng, Ngư Hi đoán có thể ông ấy tức giận vì NG quá nhiều, những người khác cũng không dám lớn tiếng ồn ào, toàn bộ phim trường chỉ có nhân viên chạy qua chạy lại, Ngư Hi ngồi trên ghế, nhìn thấy đạo diễn Triệu cùng người phụ trách đi đến.
Vẻ mặt đạo diễn Triệu tối sầm, người phụ trách lại cười ha ha: "Ngư Hi, Kỷ Lâm Phong, hôm nay quay đến đây thôi, thời gian cũng không còn sớm, hai người về nghỉ ngơi đi.
"Ngư Hi cùng Kỷ Lâm Phong nhìn nhau, gật đầu:"Vâng.
"Nói xong nghĩ đến Bạch Vũ Đường, lại mở miệng:"Đạo diễn Triệu, ngày mai em...
"Đạo diễn Triệu gật đầu, ngắt lời cô:"Tôi biết.
Bạch Vũ Đường đã nói với tôi rồi.Ngư Hi thở phào:Vâng.
"Đạo diễn Triệu rời đi, Kỷ Lâm Phong thần thần bí bí lại gần:"Chị Hi ngày mai không đến sao?"
"Có phải có hoạt động không?
"Ngư Hi nghiêng đầu, nháy mắt:"Đi xem mắt."
Kỷ Lâm Phong sững sờ vài giây, mới biết mình vừa bị trêu đùa.
Khi Ngư Hi quay lại phòng nghỉ, phát hiện Đào Ỷ Đồng đã thay quần áo, đang ngồi trước gương tẩy trang, nhìn thấy Ngư Hi lại gần, động tác cũng chỉ ngừng một chút, vẻ mặt lại như thường tiếp tục động tác, Ngư Hi lướt sát qua sau lưng cô vào phòng thay quần áo.
Chung Thần đang dọn túi, thấy Ngư Hi ra ngoài, nói: "Hi Hi, lát nữa em đưa chị về trước nhé?
"Ngư Hi liếc nhìn Đào Ỷ Đồng đã tẩy trang xong nhưng chưa đi:"Em ra ngoài trước đi.Chung Thần bối rối:Ô?
"Ngư Hi chọc ngón tay lên trán cô:"Ở ngoài chờ chị.
"Chung Thần hoài nghi nhìn cô, lại nhìn về phía Đào Ỷ Đồng, hơi hé miệng, vẫn đành gật đầu:"Vâng.
"Cửa phòng nghỉ nhẹ nhàng đóng lại. Ngư Hi ngồi xuống trước gương tẩy trang. Đào Ỷ Đồng nghiêng người sang, thiếu đi lớp trang điểm, sắc mặt không tốt lắm, trong mắt còn có tơ máu, có vẻ rất mệt mỏi, khó trách vừa nãy quay liên tục bị NG, trạng thái này của cô ấy thật sự là không ổn. Ngư Hi thấy cô ấy nhìn mình không nói lời nào, nhíu mày:"Cô Đào, có việc?
"Đào Ỷ Đồng nhìn chằm chằm cô thật lâu, đột nhiên không đầu không đuôi hỏi một câu:"Ngư Hi."
"Cậu còn thích Tĩnh Bạch không?
"Ngư Hi đặt đôi khuyên tai lên bàn, rũ mắt:"Vấn đề này, tôi nghĩ tôi đã giải thích rất rõ ràng.
"Đôi tay Đào Ỷ Đồng đặt trên đùi, mười ngón nắm chặt, thanh âm hơi thấp:"Nếu cậu ấy hồi tâm chuyển ý thì sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!