Rượu đủ cơm no đã là chuyện của một tiếng sau đó.
Dù sao có Giang Tĩnh Bạch ở đây, mọi người cũng không dám phóng túng, đua rượu cũng chỉ như anh em tốt cậu một ly tôi một ly, hoàn toàn không dám ồn ào.
Vừa vặn, Ngư Hi cũng không thích không khí quá mức ầm ĩ, hơn nữa bà chủ còn ngồi bên cạnh, những người khác đều né xa ba thước, để lại cho cô không ít thanh tĩnh.
Nhiệt độ trong phòng tăng lên, gương mặt Ngư Hi ửng đỏ, không biết vì rượu hay vì nóng.
Ánh mắt Giang Tĩnh Bạch quét qua, thấy cô ấy vô cùng buồn chán chống cằm, cầm đũa chọc chọc bí đao trong bát, canh đã múc từ năm phút trước vẫn chưa được uống chút nào.
Cô nhớ rõ, trước kia Ngư Hi ăn rất nhanh, mỗi lần cô ấy ăn xong mình còn chưa kết thúc, sau đó sẽ chống cằm nghịch đồ ăn trong bát như vậy, cũng không thúc giục, mà luôn kiên nhẫn chờ đợi.
Ngư Hi không phải người chậm chạp, nhưng đã dành tất cả sự kiên nhẫn của mình cho cô.
Giang Tĩnh Bạch nắm chặt đôi đũa, cúi đầu, khóe mắt ửng đỏ.
Đạo diễn Triệu thấy mọi người đã ăn xong, đứng dậy:
"Mọi người ăn no chưa?"
Mọi người phụ họa.
Ông nhìn về phía Giang Tĩnh Bạch:
"Giang tổng, bên cạnh có karaoke, chúng ta có thể chuyển sang. Tôi đã đặt phòng rồi."
Giang Tĩnh Bạch lắc đầu: Thôi.
Đạo diễn Triệu do dự một lúc: Ngài phải về sao?
Giang Tĩnh Bạch hắng giọng:
"Mọi người cứ tiếp tục."
Đạo diễn Triệu cười:
"Vậy chúng ta cũng dừng ở đây thôi."
"Ngày mai còn phải quay, mọi người không nên chơi quá muộn."
Ngư Hi nghe vậy, thả đôi đũa trên tay xuống, thở phào, Giang Tĩnh Bạch liếc nhìn cử động nhỏ của cô, rũ mắt, cong môi.
Mọi người lần lượt ra ngoài, khách sạn này chính là nơi đạo diễn Triệu thuê cho đoàn phim, những người khác chào hỏi nhau xong liền trực tiếp lên phòng, Chung Thần chạy đến bên Ngư Hi, hỏi:
"Hi Hi, chúng ta cũng về đi."
Ngư Hi còn chưa trả lời, liền nghe được tiếng Đào Ỷ Đồng: Ngư Hi.
"Chị Bạch bảo tôi đi nhờ xe cậu về."
Ngư Hi nhếch miệng, nhìn qua Giang Tĩnh Bạch còn đứng bên kia, hai người nhìn nhau vài giây, Giang Tĩnh Bạch đến gần, hỏi: Sao vậy?
Đào Ỷ Đồng nhẹ nhàng cười:
"Không có gì, đang cần đi nhờ xe."
Ngư Hi đứng ở một bên.
Giang Tĩnh Bạch cúi đầu ngẫm nghĩ vài giây:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!