Chương 186: Ngoại Truyện Trường Học

Giang Tĩnh Bạch không bao giờ truyền giấy cho người khác, ít nhất là trong sự nghiệp học hành của mình, cô sẽ không truyền giấy cho ai.

Có suy nghĩ này, cô vẫn luôn cảm thấy truyền giấy hay nhận giấy đều như nhau.

Không cần nghĩ cũng biết, cô hoàn toàn không có khả năng làm ra hành vi gian lận này, nhưng khi bước ra khỏi lớp học rồi quay đầu nhìn thấy biểu cảm của Ngư Hi từ phấn khởi chuyển sang buồn bực trong nháy mắt, cô vẫn nhíu mày.

Cô không nói gì, rời khỏi lớp học.

Ngoài trời ấm áp, ánh nắng vừa phải, cô bước ra ngoài một mình.

Lúc này vẫn đang trong giờ học, bên ngoài không có học sinh, chỉ thỉnh thoảng có cô lao công đi lại, còn nhìn chằm chằm dáng người cao gầy cùng khuôn mặt xinh đẹp của cô khi đi ngang qua.

"Đứa bé này chính là học sinh số một của tỉnh?"

"Ờ ờ đúng rồi, là con của Lão Giang, thành tích tốt miễn bàn!"

Từ nhỏ rồi đến sơ trung lại lên cao trung, cô đã nghe những lời khen ngợi thế này rất nhiều.

Giang Tĩnh Bạch rũ mắt đi qua cô lao công.

Phía sau có tiếng gọi: Bạn học Giang!

Giang Tĩnh Bạch tựa như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước, cổ tay bị người phía sau bắt lấy, cô quay đầu, nhìn thấy một nam sinh cao gầy.

Bạn học Giang.

Đỗ Lệ Chí cười: Đã lâu không gặp.

Lúc này Giang Tĩnh Bạch mới nhớ ra mình từng gặp nam sinh trước mặt ở buổi giao lưu, có điều từ hôm đó đến giờ đã qua mười ngày, cô cũng chưa từng gặp lại, cô nhíu mày:

"Có việc? Đỗ Lệ Chí lắc đầu:"Cũng không có việc gì.

"Nói xong, khuôn mặt khôi ngô ửng đỏ:"Ngư Hi có đây không?

"Cậu ta học ở trường số hai bên cạnh, cũng đang mặc đồng phục của trường số hai, hai ngôi trường cách nhau không xa lắm, đồng phục lại không khác mấy, vì thế thường xuyên có học sinh"sang chơi

". Giang Tĩnh Bạch không có hứng với việc Đỗ Lệ Chí"sang chơi

", cô chỉ để ý đến vế sau của câu nói:"Cậu tìm Ngư Hi làm gì?"

Sau khi trở về, Đỗ Lệ Chí đã năn nỉ Lư Tiểu Vĩ hỏi thăm tin tức của Ngư Hi, nhưng không nghe ngóng được gì, đừng nói là gia đình, ngay cả sở thích cũng không biết được.

Cậu ta không muốn khoanh tay chờ chết, liền trực tiếp tấn công, cậu ta tin rằng bằng ngoại hình và năng lực của mình, hẹn một bạn nữ sẽ không có vấn đề gì, vì thế ngày thứ sáu thừa dịp vẫn chưa tan học liền đến đây, muốn tình cờ gặp được Ngư Hi, kết quả là chưa thấy Ngư Hi, nhưng lại gặp Giang Tĩnh Bạch.

Cũng không có gì.

Đỗ Lệ Chí nói:

"Không phải hôm nay kết thúc kỳ thi hàng tháng sao, tôi muốn hẹn Ngư Hi ra ngoài chơi."

Giang Tĩnh Bạch vô thức cau mày chặt hơn: Cậu ấy cần học.

Dứt lời mới phát hiện mình đã không còn kèm cặp Ngư Hi, cô sửa lời:

"Cậu ấy vẫn đang làm bài thi ở trong, cậu chờ cậu ấy ra ngoài đi."

Đỗ Lệ Chí hỏi: Còn bao lâu?

Giang Tĩnh Bạch nhìn đồng hồ: Nửa tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!