Chương 18: Giải Thích

Đào Ỷ Đồng im lặng vài giây, còn chưa mở miệng đã thấy Ngư Hi cầm túi chuẩn bị đi, cô níu cánh tay Ngư Hi lại, cười: "Hi Hi, có phải cậu vẫn hiểu lầm quan hệ giữa tôi và Tĩnh Bạch?"

"Thật ra chúng tôi ---"

Ngư Hi đẩy Đào Ỷ Đồng, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Cô Đào, tôi không có hứng với chuyện tình cảm cá nhân của cô."

"Nếu cô có nhu cầu tâm sự, có thể chia sẻ cùng fans của mình."

Đào Ỷ Đồng im lặng vài giây: "Hi Hi."

Ngư Hi quay đầu: "Chúng ta không thân như vậy, gọi tôi Ngư Hi."

Dứt lời, cô bước giày cao gót rời khỏi phòng vệ sinh.

Khi trở lại đại sảnh, Giang Tĩnh Bạch đang diễn thuyết trên sân khấu, đều là bản thảo đã được soạn sẵn, Ngư Hi không có hứng nghe, nhưng giọng cô ấy truyền đến mọi góc trong đại sảnh, cô không muốn nghe cũng không được.

Giang Tĩnh Bạch nhìn thấy Ngư Hi quay lại, kết thúc bài diễn thuyết, khẽ cúi đầu với đạo diễn Triệu bên cạnh: "Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."

Đạo diễn Triệu liên tục gật đầu cười: "Hợp tác vui vẻ."

Giang Tĩnh Bạch đi xuống sân khấu.

Ngư Hi đứng ở vị trí gần cửa sổ, mưa bên ngoài dường như ngày càng lớn, đánh vào cửa kính thành những bọt nước, Chung Thần nhìn thấy Ngư Hi, vừa mới chuẩn bị đi qua liền thấy một cô gái chạy nhanh đến.

"Nữ thần!"

Chung Thần khó khăn dừng bước, nhìn cô gái mặc váy ngắn vàng nhạt đứng trước Ngư Hi, hết sức cẩn thận nói: "Nữ thần, em là Mạc Ninh Hoan, là đồng nghiệp của chị."

Nói xong lắc đầu mạnh: "Không đúng, là đồng nghiệp đóng cùng phim với chị."

"Em, em vô cùng thích chị!"

Gương mặt căng thẳng của cô gái đỏ lên, thật ra cô đã quan sát Ngư Hi từ rất lâu, từ lúc cô ấy bước vào đến lúc tới phòng vệ sinh, cũng nghĩ đến việc lén đi theo nhìn phong thái nữ thần cận cảnh, lại cảm thấy như vậy quá hèn mọn bỉ ổi, nên cố nén chờ Ngư Hi ra ngoài.

Ngư Hi nhìn cô gái mắt sáng long lanh trước mặt, nhớ không nhầm, lúc thử vai cũng đã gặp, lúc ấy cô bé bị rất nhiều bạn gái vây quanh, không tính là thu hút.

Mạc Ninh Hoan có khuôn mặt tròn, tướng mạo ngây thơ, có chút ngây ngô non nớt, rất đáng yêu.

Ngư Hi cúi đầu, nhẹ nhàng nói: "Xin chào."

Mạc Ninh Hoan nghe được giọng nói của cô, hai mắt liền phát sáng, hai tay che lại trái tim đang nhảy bình bịch, một lần nữa cảm ơn anh trai, cảm ơn bố, cảm ơn đạo diễn Triệu, cảm ơn nhà đầu tư, có thể mời Ngư Hi đến diễn vai nữ chính, thật là

--- sung sướng hơn nhiều so với khi nhận được quà sinh nhật!

Vẻ kích động của cô gái lộ ra ngoài, hai mắt tràn đầy sùng bái, muốn đưa tay bắt tay Ngư Hi một chút lại cảm thấy đường đột, liền đứng trơ không biết nên làm gì.

Cách đó không xa, có người nhỏ giọng nói: "Kia không phải Mạc Ninh Hoan sao? Cậu ấy thật là có dũng khí, chạy đến nói chuyện cùng Ngư Hi."

"Ngây thơ ngu ngốc, cũng không biết xem trọng lượng của mình, Ngư Hi dễ làm thân như vậy sao?"

"Còn nói thích Ngư Hi, người ta thiếu fans chắc? Xung phong nhận việc khó."

Mạc Ninh Hoan nghe được mấy lời này, mặt đỏ lên, có chút xấu hổ.

Cô vừa nhìn thấy Ngư Hi ra khỏi phòng vệ sinh liền kích động, không nghĩ nhiều đã đuổi đến, giờ mới biết làm phiền chị ấy cỡ nào.

Ngư Hi khẽ cười, lắc đầu: "Không sao."

Cô chủ động đưa tay: "Rất hân hạnh được biết em."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!