Chương 47: (Vô Đề)

Tình cảnh hiện tại đúng là vô cùng khó xử.

Bước chân của Vệ Biện nhanh và lớn, thoáng cái đã gần đến chỗ Thích Trang. Biểu cảm trên mặt anh, Thích Trang nhìn rõ, anh không nhìn hắn, mà là đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía người tình cũ đang bắt chuyện với hắn.

Thích Trang xoa trán, trước giờ toàn là hắn ghen lồng lộn khắp H thị, cho rằng xung quanh đều là tình địch, đây là lần đầu tiên hắn lật xe công khai trước mặt Vệ Biện, cảm giác thật khó tả, tất nhiên là có chút hoảng, rất lâu rồi hắn mới có cảm giác như vậy. Không chỉ thế, ngoài sự hoảng loạn, hắn còn... khụ, mong đợi phản ứng của Vệ Biện.

Bàn ăn nằm ở góc, người tình cũ ngồi quay lưng về phía Vệ Biện, vẫn đang vui vẻ chào hỏi Thích Trang, "Thích thiếu, lâu rồi không gặp, anh vẫn đẹp trai như vậy, không không, em nói nhầm rồi, bây giờ anh còn đẹp trai hơn trước!"

Khóe miệng Thích Trang co giật, "Đã biết tôi đang hẹn hò, còn đứng đó làm gì."

Người tình cũ mở to mắt.

Thích thiếu chưa bao giờ đối xử với tình nhân hay người tình cũ một cách thiếu kiên nhẫn như vậy, hắn luôn là kiểu người lơ đễnh vui chơi trong vườn hoa, dù có cắt đứt cũng không bao giờ phũ phàng trước đám đông.

Trong lòng nghĩ, Thích thiếu vì muốn không bị làm phiền trong buổi hẹn mà nói ra những lời như vậy! Người yêu hiện tại của hắn rốt cuộc là người nào mà đủ thủ đoạn để biến một tay chơi phong lưu thành thế này.

Dù lần này gặp Thích thiếu là tình cờ, nhưng cậu nhất quyết phải ở lại để xem người có sức hút ghê gớm đến vậy là ai!

"Thích thiếu, em..." Em chỉ muốn nói chuyện thêm một chút thôi.

"Thích Trang," Vệ Biện đã bước đến bàn, mang theo luồng gió lạnh lẽo, người tình cũ nghe thấy giọng anh liền ngạc nhiên quay đầu lại, có vẻ hoàn toàn không ngờ anh cũng có mặt.

Vệ Biện cười lạnh một tiếng, tưởng anh không có mặt thì có thể nói lung tung gì đó với Thích Trang sao?

"Cậu," anh hất cằm về phía người kia, "Biến đi."

Thích Trang thở dài một tiếng, Vệ Biện quả nhiên tức giận rồi.

Lúc này cần phải bình tĩnh, thể hiện lập trường của mình, bày tỏ rằng bản thân không còn lưu luyến gì với tình cũ trước mặt người yêu.

Vậy nên, Thích Trang lạnh lùng nói với người tình cũ: "Tôi với cậu thân lắm à? Đừng làm phiền bọn tôi ăn cơm."

Người tình cũ cười gượng.

Đây thật sự là Thích thiếu sao???

Hay là một gã nhà quê nào đó giả mạo! Thích thiếu làm sao có thể nói chuyện như vậy!

Cậu ta lại nghĩ đến một vị nam thần khác, vội quay sang nói, "Biện..."

"Phục vụ đã dọn món chưa?" Vệ Biện ngắt lời, "Món của quán này có vị rất đặc trưng."

Vệ Biện cảm thấy Thích Trang nói chẳng sai, cậu ta tất nhiên chẳng quen thân gì cả, người anh còn không nhớ rõ, em làm sao quen được.

Không khí không căng thẳng lắm, muốn an ủi Vệ Biện nên Thích Trang cũng phối hợp, "Em chưa từng thử ở đây, lần này phải nếm thử mới được."

Miệng người tình cũ há hốc, tạo thành chữ "O".

Trời đất ơi!

Thích Trang và Vệ Biện... đang hẹn hò???

"Anh, hai người..." cậu ta ngẩn ngơ, "là đang hẹn hò?"

Thích Trang cau mày, ngồi xuống nắm tay Vệ Biện, đặt lên một nụ hôn trên mu bàn tay anh, dùng hành động để cho cậu ta thấy rõ, trầm giọng nói: "Quan hệ người yêu, cậu không hiểu sao?"

Người thông minh sẽ biết lúc này cần phải rút lui, nếu còn cố tình không hiểu... ánh mắt Thích Trang dần lạnh.

Vệ Biện chú ý đến sự thay đổi trong biểu cảm của hắn, trong lòng nghĩ quả nhiên là vậy, Thích Trang hiện giờ biểu hiện có chút kỳ lạ, chắc chắn lại đang ghen rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!