Chương 4: (Vô Đề)

Vệ Biện hắt hơi một cái thật lớn.

Anh vừa tắm xong, những giọt nước trên lưng còn chưa khô, theo những sợi tóc ướt chảy xuống dọc sống lưng lõm sâu.

Đi lại với chiếc khăn tắm quấn hờ quanh eo, anh vò mũi, lấy từ trong tủ lạnh ra một lon bia.

Trong phòng ngủ, điều hòa bật rất thấp, làn da được nước nóng k. ích thích dưới sự thay đổi nóng lạnh mà bốc lên làn hơi mờ ảo.

Vệ Biện cầm lon bia ngồi xuống sofa, "Để xem, ai lại nhớ tôi dữ vậy."

Một trong những thói quen kỳ lạ của anh là chỉ giữ liên lạc với những người tình nhỏ qua điện thoại và tin nhắn, như vậy khi bẻ sim cũng thuận tiện hơn.

Chỉ có trời biết, anh vừa mới thay số điện thoại tối hôm qua, giờ còn chưa có ai để trêu ghẹo.

Danh bạ trống trơn và hộp thư không một tin nhắn nói cho anh bốn chữ:

#Cô đơn như tuyết#

Nhờ vào tưởng tượng mà có phản ứng, Thích Trang cảm thấy mình đúng là càng sống càng thụt lùi.

"Thích tiên sinh?"

Thích Trang tỉnh lại, gật đầu với người phụ nữ đối diện, "Bắt đầu đi."

Trong phòng riêng, hiện tại chỉ có hắn và người phụ nữ đối diện.

Đàm Xảo Nhi trang điểm tinh tế, gương mặt dịu dàng đoan trang, "Thích tiên sinh muốn dùng trà không?"

Uống trà thanh tâm, lúc này Thích Trang đúng là cần một ly trà để đ. è xuống những suy nghĩ càng lúc càng đen tối trong đầu, "Làm phiền Đàm tiểu thư rồi."

Tiểu thư nhà họ Đàm cử chỉ đoan trang, thái độ lễ độ ôn hòa, không hề có chút kiêu ngạo hay mộng tưởng hão huyền của một thiên kim nhà giàu. Tính tình cô bị mài mòn, trái lại càng trở nên ưu tú, là kiểu người mà nhà giàu thích nhất để làm vợ.

Nhưng Thích Trang lại không có hứng thú với cô.

Họ lặng lẽ dùng bữa, sau đó theo lời mời của Đàm Xảo Nhi mà đi dạo một vòng trong sân, Chu Hằng gọi điện tới, "Thích Trang, tao đang đợi mày ngoài 'Đại Thủy Thực' này."

Thích Trang đáp một tiếng rồi cúp máy, Đàm Xảo Nhi thấu hiểu, "Thích tiên sinh, hẹn gặp lại lần sau."

"Hẹn gặp lại."

Chu Hằng chờ hắn trên xe, vừa gặp đã thảo luận bức ảnh tối qua.

"Tiến triển gì không?"

Thích Trang, "Tao tặng cậu ta một xe hoa cúc nhỏ, cậu ta trả lời tao một câu 'FUCK YOU'."

Chu Hằng cười ha ha, không ngừng nói "Vcl."

"Mày mà cũng có ngày hôm nay sao?"

Thích Trang cũng không nhịn được bật cười, "Cậu ấy chắc vẫn chưa nhớ ra tao là ai."

Thích Trang khó khăn lắm mới có lần vồ hụt, Chu Hằng hào hứng xem kịch, "Được rồi, chẳng phải tao mang tin vui cho mày đây sao? Lão Triệu vừa nhắn cho tao, nói người tình tương lai của mày chạy ra cắm trại ở rừng An Sa rồi, đi không?"

"Sao anh ta biết?"

"Cũng tóc vàng đó, tao thấy người này đẹp quá, không nhịn được mà chụp gửi cho lão Triệu xem," Chu Hằng khởi động xe, lông bông nói, "Khuyên lão nhuộm lại tóc đen, cho anh ta biết cái gì mới là nhan sắc đỉnh cao."

Thích Trang sửng sốt, trong đầu lập tức hiện lên dáng vẻ của Vệ Biện với mái tóc vàng kim.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!