Từ Lương, thân là một trai thẳng thích Đàm Xảo Nhi nhiều năm, bị GAY trêu ghẹo thì ngoài tức giận ra không có cảm giác nào khác, huống chi nữ thần của anh ta còn bênh vực tên GAY này.
Anh ta cũng thực sự rất giận, cơn giận còn chưa bùng ra, đã nhìn thấy tên tay chơi trên sân khấu lại đang đưa tình với Thích Trang bên cạnh.
Ai mà chịu nổi chứ?
"Thích, Trang," Từ Lương nghiến từng chữ, "Vị hôn—"
"Im miệng."
Thích Trang cắt ngang anh ta, giọng lạnh lùng, "Từ Lương, cậu dám nói thêm một chữ nữa?"
Từ Lương nghiến răng, im bặt.
Một lúc lâu không ai nói gì, Thích Trang cười một cái, sau đó tao nhã đứng dậy, "Đàm tiểu thư, rất vui khi hôm nay gặp cô ở đây, nhưng tôi nghĩ lần sau cô khó mà gặp tôi ở đây được, vì GAY bar vốn không thích hợp cho con gái đến. Hơn nữa giờ cũng muộn rồi, cô cũng nên về nhà thôi, phải không?"
Đàm Xảo Nhi mím môi, "... Anh nói đúng."
"Vậy tạm biệt," Thích Trang kéo ra một nụ cười giả tạo, "Tôi có việc cần xử lý ngay bây giờ, mong lần sau gặp lại, Đàm tiểu thư."
Đợi người đi rồi, Từ Lương mới tức tối nói: "Cậu ta lại không thừa nhận em là vị hôn thê của cậu ta."
Đàm Xảo Nhi bình tĩnh nói: "Chúng tôi vốn chưa đính hôn."
"Nhưng chuyện hai người sắp đính hôn thì ai nên biết đều biết rồi," Từ Lương nhíu mày, "Chỉ còn thiếu một nghi thức thôi mà? Thích Trang người này thực sự không đáng tin, em nhìn cái dáng vẻ của cậu ta vừa rồi mà xem, Xảo Nhi, em còn không bằng..." đính hôn với anh.
Câu này anh ta nuốt lại, theo bản năng không nói ra.
Đàm Xảo Nhi không để ý đến anh ta, lại nhìn lên sân khấu chỗ Vệ Biện, ánh mắt dịu dàng ngập tràn yêu thương trong trẻo, rực rỡ như có thể phát ra ánh sáng lấp lánh.
Cô cúi đầu nhìn lại chính mình.
Đôi giày cao gót màu đen dưới chân, chiếc váy nhỏ màu đen trên người.
Làn da lộ ra trắng nõn, tóc đen da trắng, hôm nay cô đặc biệt trang điểm nhẹ, lúc ra khỏi nhà còn được người hầu trong nhà khen là xinh đẹp.
Đây là bộ đồ cô đã mặc lần trước đến đây, vì lần trước Vệ Biện có nói chuyện với cô, nên lần này cô lại mặc bộ váy may mắn này.
Hy vọng Vệ Biện có thể nhận ra cô.
Nhưng cô nghĩ, dù trang điểm tỉ mỉ và mặc bộ váy này, thì trong mắt Vệ Biện liệu có nổi bật hơn bất kỳ người đàn ông nào trong quán bar không?
Giống như cô rõ ràng ngồi ở bàn VIP trung tâm, rõ ràng là vị trí bắt mắt nhất, rõ ràng phụ nữ ở đây rất ít, vậy mà Vệ Biện lại chỉ nhìn thấy hai người đàn ông bên cạnh cô.
Cũng may Từ Lương không thích người cùng giới, mà Thích Trang sẽ không thích bất kỳ ai.
Đàm Xảo Nhi lẩm bẩm: "Thích Trang như vậy là tốt rồi."
Hắn như vậy thực sự rất tốt, không ai can thiệp vào ai. Thích Trang càng lăng nhăng, tình nhân càng nhiều, cô lại càng cảm thấy an toàn...
Thể lực của Vệ Biện rất tốt, chỉ cần nhìn biểu cảm là biết, vô cùng nhẹ nhàng, không chút nào coi việc nhảy hơn một tiếng đồng hồ là chuyện lớn. Anh lại thông minh, biết người ta thích kiểu người như thế nào: càng tỏ ra hờ hững, người ta càng yêu thích; càng tỏ ra không kiên nhẫn, người ta lại càng tới gần.
Trong lòng anh lại cảm thấy sảng khoái vô cùng, chòm sao Sư Tử không nói đến điều khác, nhưng h. am m. uốn thể hiện được anh bộc lộ mười phần đủ cả.
Thích Trang dõi theo anh đi vào phía hậu trường, ở đó hắn gặp bốn người của Lưu Thành. Ngô Dương vừa thấy hắn đã nhìn ra sau lưng, thắc mắc, "Chó chết Chu Hằng thật không đến đây à."
Thích Trang thoải mái đứng với bọn họ, "Ừ, chó chết ấy không đến."
"..." Ngô Dương lườm hắn, "Anh nói anh vào phía sau làm gì, không thấy bên ngoài viết là người không phải nhân viên thì không được vào sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!