Thành phố A, được biết đến với biệt danh "Thành phố phiêu lưu".
Nhảy dù, lướt sóng, bungee, vượt rừng nhiệt đới… cảm giác thảo luận cách chơi với Thích Trang hoàn toàn khác với người khác, Vệ Biện không có gì lo ngại, trong xương tủy thích sự k. ích thích và tự do, Thích Trang và anh hợp nhau, cảm giác tự do tự tại này khiến người ta mê mẩn.
Quan trọng hơn, hiện tại họ không có ràng buộc của mối quan hệ đồng tính, phóng túng và đam mê đi cùng nhau, hai công tử hào hoa, độc thân, ai quyến rũ hơn thì được hưởng, bị quyến rũ thì quá tuyệt vời.
Thích Trang đeo kính râm, che đi ánh nhìn của mình.
Trên máy bay, khoang phổ thông, hắn ngồi bên cửa sổ, Vệ Biện ngồi ở giữa.
Đứa trẻ ngồi ở lối đi quá ồn ào, tự nhiên bắt chuyện với Vệ Biện, là người nước ngoài, nói tiếng Trung lơ lớ, đôi mắt xanh biếc, cũng có mái tóc vàng tự nhiên xoăn nhẹ, nhìn màu tóc, vẫn còn là thiếu niên.
Thích Trang mím môi thật chặt.
Thái độ của Vệ Biện rất qua loa, thỉnh thoảng mới đáp lại một câu, hai câu chưa đến mười lăm chữ, nói xong thì quay đầu nhìn Thích Trang, cúi đầu ngửi ngửi ở vai hắn, "Thơm quá."
Họ vừa lên máy bay, chưa cất cánh, không gian ở khoang phổ thông không rộng lắm, đi qua không ngửi thấy mùi gì, bây giờ khoảng cách gần như vậy, từ vài phút trước, Vệ Biện đã ngửi thấy một mùi nước hoa nhè nhẹ.
Thực sự thơm, không ngấy cũng không nồng, rõ ràng là nước hoa nam, mùi hương đặc biệt rất có thể tăng thêm sức hút cá nhân.
Vệ Biện ngửi thêm một hơi, "Xịt nước hoa lúc nào thế?"
Thích Trang nhếch miệng, "Thơm không."
Chàng trai ngoại quốc nói bằng một giọng tiếng Trung: "Mùi gì vậy? Tôi cũng muốn ngửi thử."
"Lần trước cậu nói sẽ tặng tôi vài chai nước hoa vẫn chưa đưa," Vệ Biện nhìn hắn một lượt, "Đổi trực tiếp sang mùi này đi."
Tên này ra ngoài chơi đúng là đủ nổi.
Thích Trang đặt tay lên vai anh, ghé vào tai nói, "Cưng à, em không định chào hỏi người bạn ngoại quốc sao?"
Lời là thế, nhưng mắt hắn nhìn chằm chằm vào vị trí của cậu trai ngoại quốc, ngay khi cậu ta nhận ra và nhìn qua, hắn nhếch miệng, rồi đưa lưỡi ra, l. iếm môi đầy ngụ ý.
Đối phương sững sờ nhìn hắn, mặt dần đỏ lên.
"Hi."
"Thích Trang," Vệ Biện không quay đầu nhìn, "Rút lưỡi về đi."
Thích Trang ừ một tiếng, cười nói, "Trêu cưng thôi mà."
Vệ Biện chậc một tiếng, nhìn ra ngoài thấy đứa trẻ ngoại quốc vừa nhìn hắn nay đã chuyển ánh nhìn sang Thích Trang. Vệ Biện đưa tay, quơ trước mặt cậu ta.
Tay anh rất đẹp, cầm micro màu đen thì gợi cảm mê người. Lúc này, năm ngón tay mở ra, mỗi ngón dài thon, từng ngón tay lần lượt quơ trước mặt cậu trai ngoại quốc, ngay lập tức đưa người ta trở về thực tại.
"Cậu nhóc," Vệ Biện, "Muốn nhìn lén thì đi nhìn lén con gái, hiểu chưa?"
"O, OK."
Xuống sân bay vẫn chưa đến đích, thành phố A là thành phố phiêu lưu thiên nhiên, không có đất xây sân bay. Họ lại ngồi xe khách ba tiếng nữa, trước 5 giờ chiều đến khách sạn đã đặt trước ở thành phố A.
Tất nhiên là hai phòng.
Cửa đối diện, trước khi vào phòng, Thích Trang nghiêng người hỏi một cách vô tình: "Cưng à, tối nay ra ngoài săn không?"
"Thôi đi," Vệ Biện cười khẩy một tiếng, "Thích Trang, cậu ghen ngập thành phố H, cậu còn muốn ngập đến thành phố A?"
"Tôi ghen ngập cả máy bay rồi," Thích Trang nhìn anh thở dài, "mặt cậu đúng là khiến người ta ganh tị."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!