Chương 15: (Vô Đề)

Thích Trang đã chuẩn bị giấy bút sẵn sàng để tính số lượng, nhưng diễn biến sau đó lại vượt quá dự đoán của hắn.

Bài viết của hắn lập tức trở thành chủ đề nóng, nhưng bình luận thì càng lúc càng lệch hướng đến mức sắp sập cả chủ đề.

Từ lầu 23 bắt đầu lệch, lượng phản hồi dành cho lầu 23 còn nhiều hơn tổng số bình luận của cả bài viết.

"Vịt nhà bên: Kỹ thuật hôn của anh Biện có giỏi hay không thì tôi và đồng nghiệp chẳng ai biết, nhưng so với kỹ thuật hôn, tôi chỉ muốn biết liệu ngày mai Miaidu có thể để anh Biện múa một điệu nữa không? Tôi đã muốn xem anh Biện múa cột từ lâu rồi."

Múa cột?

"Chết tiệt," Thích Trang gãi mũi, "Vệ Biện…"

Vệ Biện còn biết múa loại này á?

Trước đây Thích Trang chưa từng đến Miaidu, tính cả lần trước thì hắn chỉ mới đi hai lần, mà lần ấy còn chưa kịp vào đã quay về. Những vũ công bên trong nhảy rất táo bạo, trang phục cũng nóng bỏng, nhưng trong không khí đó, chẳng ai muốn mình trông thiếu hiểu biết, nhảy có bốc lửa thế nào cũng không ai quá chú ý.

Nhưng nếu là Vệ Biện…

Nghĩ thôi cũng không tưởng tượng ra nổi.

Dù sao thì anh cũng là kiểu tay dài chân dài, dáng người đẹp, sức mạnh xem ra cũng không nhỏ, nhưng bắt anh làm mấy động tác vừa quyến rũ vừa phóng túng kia, liệu Vệ Biện có ngoan ngoãn nghe lời mà nhảy không?

Suy nghĩ của Thích Trang chạy xa, mãi một lúc sau hắn mới giật mình tỉnh lại. Ban đầu hắn định làm ngơ với tầng bình luận của "Vịt nhà bên," nhưng tay lại tự động mở phần bình luận phía dưới.

Trong phần bình luận có người đính kèm một tấm ảnh. Thích Trang nhìn chằm chằm vào dòng chữ "Nhấn để xem" trong hai giây, tay khẽ nhúc nhích rồi nhấn vào.

Màn hình điện thoại lập tức bị một người chiếm trọn.

Ảnh này chắc là chụp lén, bối cảnh là sân khấu của Miaidu, ánh đèn lờ mờ, Vệ Biện quay đầu nói chuyện với người phía sau, trên mặt nở nụ cười, ảnh có độ phân giải thấp và bị nhòe do rung.

Anh đang cầm một giá đỡ micro trong tay, hai chân một trước một sau, có vẻ như vừa xoay người và khẽ lắc nhẹ theo nhịp quanh giá đỡ. Ánh đèn đỏ rọi xuống sàn bên cạnh anh, khiến nửa thân người anh cũng phủ một lớp đỏ rực.

Thích Trang đặt điện thoại xuống, rồi lại nhấc lên mở ra lần nữa, giữ ngón tay trên hình để chọn lưu ảnh.

Sau đó hắn thoát ra, chẳng biết đang tìm kiếm gì mà cứ lướt từng dòng bình luận xuống dưới, cuối cùng cũng tìm được một ảnh động trong phần bình luận phía dưới.

Quả nhiên hắn không đoán sai, Vệ Biện tùy tiện cầm giá đỡ, quay đầu nói chuyện với người khác, phần eo khẽ chạm vào giá đỡ rồi lắc nhẹ một cái.

Chỉ đúng một cái thôi, đã quá ph. óng đ. ãng.

Thích Trang lẩm bẩm, "Cậu ta đúng là quyến rũ chết người."

Nhưng tay vẫn thành thật ấn lưu ảnh.

Thích Trang lưu xong cả ảnh động lẫn ảnh tĩnh, còn sao lưu đầy đủ, lúc này mới nhớ ra mình định làm gì ban đầu. Hắn biến sắc, lạnh lùng xem hết tất cả bình luận một cách nhanh chóng.

Điều khiến hắn bất ngờ hơn nữa là, nhiều người như vậy, vậy mà chẳng có ai từng trực tiếp trải nghiệm qua kỹ thuật hôn của Vệ Biện!

Vậy kỹ thuật hôn của Vệ Biện là thế nào đây?

Chẳng lẽ luyện với ma à!"Đi theo giáo viên mà học, tìm tôi làm gì."

Vệ Biện nhai kẹo ngậm cổ họng, "Ông chủ, tốt nhất ông tìm người khác khuyên đi, dễ hơn đấy."

"Nếu dễ khuyên thì đã không phải là cậu Vệ Biện," ông chủ Miaidu cười, "Tiểu thư Xảo Nhi bỏ ra không ít tiền, yêu cầu cũng không cao, chỉ muốn một buổi dạy hát riêng từ cậu thôi, có lời quá rồi còn gì."

"Tôi chỉ bán tài năng, không bán sắc," Vệ Biện nói, "Tôi biết tôi đẹp trai, đẹp đến mức trước không có ai, sau cũng không có ai bì được… Nhưng ông chủ à, đẹp trai thì cũng phải có nguyên tắc."

Ông chủ: "Nguyên tắc của cậu là gì? Không bán sắc?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!