Quý Thanh Cừ vẫn luôn biết, Quý Hâm Thư xưa nay sẽ không thiếu người theo đuổi cô, bất kể là thời kì đi học hay là sau khi đến Quý thị làm việc, những oanh oanh yến yến kia xưa nay không từng đứt đoạn.
Người theo đuổi Quý Hâm Thư nữ có nam có, nữ nhiều hơn nam một ít, cho tới một quãng thời gian rất dài trước đây, Quý Thanh Cừ cho rằng Quý Hâm Thư là thích nữ.
Nhưng mà nàng không thấy Quý Hâm Thư đi tìm bất kỳ người yêu nào, suy đoán này cũng bỏ mặc theo.
Nhưng bây giờ, tỷ tỷ bỗng nhiên xuất hiện ở phố Thiên Lan, còn cùng một nữ nhân ở quán bar lôi lôi kéo kéo, nữ nhân kia rõ ràng uống say, hai tay kéo chặt cổ tay của Quý Hâm Thư, đem một màn thịt mềm trắng nõn kia nắm đến đỏ lên.
Quý Thanh Cừ có thể nhìn ra bài xích và không vui của Quý Hâm Thư, nói rõ cô đối với phần tỏ tình đột nhiên xuất hiện này không hài lòng cũng không tiếp thu.
Nghĩ như thế, Quý Thanh Cừ lại nhìn một vòng nam nhân mắt nhìn chằm chằm muốn đến bắt chuyện chính mình, liền giương lên nụ cười, đi tới bên người Quý Hâm Thư.
"Vị nữ sĩ say rượu này, tuy bày tỏ của cô rất êm tai, nhưng mà Hâm Hâm hoa đã có chủ rồi, ta từ trước đến giờ chán ghét người khác chạm lung tung nữ nhân của ta." Bên ngoài của Quý Thanh Cừ và Quý Hâm Thư không quá giống nhau, cộng thêm nàng và Quý Thanh Cừ rất ít xuất hiện ở công chúng, đến mức người biết quan hệ của hai người bọn họ cũng không có nhiều.
Giới bên ngoài biết rõ tổng tài Quý thị Quý Hâm Thư có một em gái, nhưng lại không biết Quý Thanh Cừ là dạng gì.
Phần điều kiện có lợi này, đương nhiên cũng làm cho lời của Quý Thanh Cừ giờ khắc này có độ tin cậy.
Quý Hâm Thư mắt thấy Quý Thanh Cừ bỗng nhiên xuất hiện, còn dùng danh xưng như thế kia gọi mình, lỗ tai cô có chút bị lửa cháy tổn thương, vẫn mai đèn sau lưng chính mình cũng không tính quá sáng, cũng sẽ không có người phát hiện khác thường.
"Ngươi..
Ngươi là.." Nữ nhân tỏ tình nghe được lần giải thích này của Quý Thanh Cừ, còn muốn nói điều gì, làm sao chất rượu kích thích ý thức của nàng, chưa kịp nàng phản ứng lại, cả người gục ở trên ghế salông, trận trò khôi hài bất ngờ này cũng theo đó hạ màn kết thúc, chỉ có điều trong quán rượu ánh mắt người nhìn Quý Thanh Cừ và Quý Hâm Thư lại thay đổi.
Vốn là bọn họ còn đang vui mừng, hôm nay quán bar Lam Hải rốt cuộc là đến cái vận gì, thậm chí cả đại mỹ nữ cũng đến hai loại đẳng cấp này, đáng tiếc hai người kia lại là một đôi.
Tuy không cam tâm, nhưng đại đa số người cũng không có dự định dây dưa gì nữa, nhìn qua náo nhiệt cũng giải tán.
Quý Thanh Cừ kéo Quý Hâm Thư rời khỏi quán bar, hai người trực tiếp lên lầu, đi tới gian phòng của Quý Thanh Cừ.
"Tỷ, làm chị sao ở chỗ này?" Sau khi vào phòng, Quý Thanh Cừ cuối cùng không nhịn được hiếu kì của chính mình, dưới cái nhìn của nàng, tỷ tỷ nhà mình là rất ít đi quán bar nơi như thế này, cô không thích rượu thuốc lá, ngay cả khi chính mình hút thuốc cũng sẽ khuyên nàng ít hút một chút, làm sao sẽ bỗng nhiên xuất hiện ở quán bar phố Thiên Lan, còn bị người lôi kéo tỏ tình chứ?
"Chị và Đường Khởi tới bên này làm việc, đúng lúc người hợp tác ở khách sạn nhà này, đem chúng ta mời đến bên kia quán bar, nữ nhân say rượu kia chính là người hợp tác, nàng..
Không đề cập tới cũng được." Quý Hâm Thư đứng dưới bồn rửa tay, nhiều lần thanh tẩy cổ tay bị nữ nhân nắm lấy rất lâu.
Mắt thấy cô nhiều lần lau rửa, đem địa phương kia lau đến đỏ lên, Quý Thanh Cừ biết Quý Hâm Thư có bệnh thích sạch sẽ nhẹ, chán ghét người xa lạ chạm cô, vừa rồi bị tóm lâu như vậy, chắc là rất khó chịu.
"Tỷ, đã rất sạch sẽ rồi, được rồi được rồi, không sao rồi." Quý Thanh Cừ đè lại tay còn muốn lần nữa chà xát của Quý Hâm Thư, dùng khăn mặt mềm mại giúp cô lau khô cổ tay, lại ở phía trên hôn xuống.
Hành động thân mật như vậy để động tác Quý Hâm Thư cứng đờ, cô ngẩng đầu nhìn Quý Thanh Cừ, ánh mắt lóe lên một loại chờ mong nào đó.
"Em đóng dấu cho tỷ tỷ, như vậy sẽ không dơ rồi, cũng coi như là khử trùng chứ?" Quý Thanh Cừ giơ lên cổ tay của Quý Hâm Thư được chính mình hôn qua, cười nói.
Mắt thấy trên cổ tay của chính mình bị rửa đỏ, một môi đỏ đẹp đẽ khắc ở nơi đó, Quý Hâm Thư nhìn một lúc lâu, sau đó ngẩng đầu lên, nở nụ cười với Quý Thanh Cừ.
Bình thường Quý Hâm Thư thì thường thường cười đối với Quý Thanh Cừ, hai tỷ muội lạnh lẽo và xa lánh đều là cho những người ngoài kia nhìn, các nàng đối xử lẫn nhau chưa bao giờ sẽ keo kiệt nét cười của chính mình.
Mặc dù như thế, Quý Thanh Cừ vẫn bị cái nụ cười này của Quý Hâm Thư làm cho thất thần.
Hôm nay trang điểm của Quý Hâm Thư rất nhu hòa, nốt ruồi xinh xắn kia theo nét cười của cô hơi rung nhẹ, khiến người ta rất muốn ngậm lấy đi khẽ cắn một cái.
Loại ý nghĩ này ở trong lòng thoảng qua, Quý Thanh Cừ vội vàng lắc đầu một cái, cảm giác mình cũng là uống nhiều rồi.
"Tỷ, chị cũng ở khách sạn này sao?" Hai người đi ra ngồi ở trên ghế salông, nói đến việc này, Quý Hâm Thư mặt lộ vẻ khổ não.
"Vốn là muốn ở nơi này, nhưng mà gặp phải đoàn du lịch bao lấy phòng, không có phòng trống khác, chị đã để Đường Khởi đi tìm khách sạn khác."
"Phiền toái như vậy a, chị ở chỗ em thì được rồi." Quý Thanh Cừ không chút suy nghĩ trực tiếp nói, hai người đã sớm quen thuộc ở cùng một chỗ, cho dù nơi này chỉ có một cái giường nàng cũng không cảm thấy có cái gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!