Chương 44: Thanh Cừ Đừng Bỏ Lại Tỷ Tỷ Có Được Hay Không​

"Thanh Cừ, em ở đâu? Đừng làm rộn, mau mau ra ngoài đi." Quý Hâm Thư có chút bối rối đi lại ở trong phòng, cô đẩy ra căn phòng của Quý Thanh Cừ, căn phòng không có một bóng người yên tĩnh đến khiến người ta khó có thể hô hấp.

Quý Hâm Thư chưa từ bỏ ý định mà đem mỗi cái căn phòng đều đi một lượt, ngay cả căn phòng chứa đồ bình thường sẽ mở ra đều đi xem rồi.

Mái tóc dài màu đen của cô ngổn ngang tản ở trên vai, con ngươi đen nhánh mất đi tiêu cự, tựa hồ hiện tại đang khống chế động tác của cô cũng không phải tư tưởng, vẻn vẹn chỉ là xuất phát từ bản năng của thân thể làm ra hành động.

Nhà bếp không có, phòng khách cũng không có, phòng tập thể dục, phòng vũ đạo, Quý Hâm Thư để chân trần, đi khắp toàn bộ căn phòng, khắp nơi đều không có bóng dáng của Quý Thanh Cừ.

Thanh Cừ không thấy rồi, Thanh Cừ rời khỏi chính mình rồi, Thanh Cừ, nàng còn chưa có trở lại.

Quý Hâm Thư run rẩy thân thể co rúm lại ở góc tường, cô nghĩ đến, là chính mình để Thanh Cừ rời đi, cô để nàng đi gặp Trương Minh, nhưng mà cả một buổi chiều qua đi, Thanh Cừ còn chưa có trở lại.

Tại sao lừa gạt mình chứ? Rõ ràng đã nói sẽ không rời khỏi chính mình, tên lừa gạt, Thanh Cừ tại sao em tại sao có thể lừa gạt tỷ tỷ.

Quý Hâm Thư siết thật chặt quả đấm, móng tay lún sâu vào miệng vết thương không có khép lại trong lòng bàn tay, rất nhanh liền đem vết thương dữ tợn một lần nữa xé rách chảy máu.

Quý Hâm Thư ngơ ngác nhìn máu của bàn tay rơi vào trên sàn nhà, đau nhói khôi phục thần trí của cô.

Cô đứng dậy đi trở về trên lầu, cầm lấy điện thoại đặt lên giường, bấm dãy số quen thuộc.

Dãy số vang lên rất lâu đều không có người nhận, Quý Hâm Thư chẳng ngại lần lượt gọi đến, cuối cùng ở lần thứ bốn có âm thanh rồi.

"Thanh Cừ.."

"Quý tiểu thư, là tôi Trương Minh, Thanh Cừ nàng đang tắm, chờ tí tôi để nàng.."

Trương Minh nhìn màn hình cuộc gọi, ghi chú phía trên là tỷ tỷ, hắn suy đoán hơn nửa hẳn là Quý Hâm Thư gọi điện thoại tới.

Kỳ thực lần trước gặp mặt không thể nói là vui vẻ, hắn cũng mơ hồ có thể cảm giác được tỷ tỷ của bạn gái đối với mình cũng không phải rất hữu hảo.

Vào lúc này thấy được Quý Hâm Thư gọi đến, hắn cũng không biết nên nói cái gì.

Trương Minh câu nói này còn chưa nói hết, điện thoại đã giữa đường bị cúp đi.

Hắn cau mày nhìn màn hình điện thoại tối đen, vừa vặn Quý Thanh Cừ lúc này tắm xong đi ra, nàng nhìn thấy Trương Minh cầm điện thoại di động của chính mình, không để ý lau lau tóc đi ra ngoài.

"Làm sao vậy?"

"Tỷ tỷ của em vừa gọi điện thoại đến, em gọi lại cho nàng một chút đi."

Trương Minh đem điện thoại di động giao cho Quý Thanh Cừ, tầm mắt không nhịn được rơi vào trên người nàng, hai người mấy năm trước bởi vì hợp tác mà quen biết, sau đó uống chung mấy lần rượu, một cách tự nhiên thành bạn tốt.

Kỳ thực mới bắt đầu Trương Minh cũng không có đối với Quý Thanh Cừ sản sinh loại ý nguyện muốn trở thành người yêu kia, sau đó biết được thân phận của nàng, tâm tư cũng đã xảy ra thay đổi.

Trương Minh thừa nhận, mục đích chính mình tiếp cận Quý Thanh Cừ không tinh khiết, nhưng hắn nửa năm qua cũng xác thực làm được tiêu chuẩn của bạn trai tốt, cho tới nay chưa bao giờ sẽ ép buộc Quý Thanh Cừ làm cái gì.

Thân là nam nhân, có nhu cầu không ngoài ý muốn, Trương Minh tin tưởng Quý Thanh Cừ cũng đồng dạng cần.

Chỉ đáng tiếc mình bây giờ có thương tích trên người, rõ ràng là hai người lần đầu tiên cùng nhau qua đêm, lại cái gì cũng không thể làm.

Trương Minh có chút tiếc nuối thưởng thức vóc người nóng bỏng lại hoàn mỹ dưới khăn tắm của Quý Thanh Cừ, bất kỳ nam nhân đều không cách nào không động lòng với Quý Thanh Cừ, mình cũng là một trong số đó.

Quý Thanh Cừ tiếp nhận điện thoại, nàng biết Quý Hâm Thư sẽ gọi điện thoại cho mình, lại không nghĩ rằng đúng dịp bị Trương Minh nhận như thế.

Nghĩ đến tỷ tỷ chán ghét Trương Minh như vậy, vào lúc này lại nghe được là Trương Minh nhận điện thoại của mình, thực sự để Quý Thanh Cừ có chút bất an.

Sau khi nàng thổi khô tóc nói tiếng xin lỗi với Trương Minh, đi tới ban công gọi điện lại cho Quý Hâm Thư, sau mấy lần gọi, lại không có hồi đáp.

Điện thoại được bố trí trên bàn trà ở phòng khách, nó không biết mệt mỏi sáng lên, sau khi lấp loé, lại từ từ tắt đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!