Chương 4: (Vô Đề)

Tối hôm qua đã trải qua "Thả lỏng" lâu không gặp, ngày hôm sau Quý Hâm Thư thức dậy trễ chút hơn thường ngày.

Hôm nay cô không cần đi Quý thị, chỉ có Đường Khởi sẽ tới báo cáo công tác với cô.

Quý Hâm Thư cầm lấy điện thoại bên giường, lúc này mới chú ý tới, cách giao hẹn 10 giờ chỉ có không tới mười phút, cô đối với khống chế thời gian từ trước đến giờ nghiêm ngặt, càng là rất ít ở trên chuyện chính đến muộn.

Quý Hâm Thư ngồi dậy, nhanh chóng đến phòng tắm rửa mặt lại thay quần áo khác, không kịp thu thập giường đệm đã đi xuống lầu.

Cô vừa tới dưới lầu, chuông cửa cũng đúng giờ vang lên, Đường Khởi là người đúng giờ, Quý Hâm Thư biết hơn nữa là nàng, đi tới mở cửa.

"Đại tiểu thư, chào buổi sáng." Đường Khởi vẫn ăn mặc đồng phục vest, chỉnh tề đứng trước cửa, bởi vì là họp ở nhà, Quý Hâm Thư ăn mặc tùy ý rất nhiều.

Trên người cô là áo lông cổ thấp màu trắng, hạ thân là quần dài vàng nhạt đơn giản.

Tầm mắt của Đường Khởi ở trên gương mặt mộc vẫn cứ không hề tỳ vết của Quý Hâm Thư đảo qua, cúi đầu thay xong giày đi vào.

"Ừm, đem đề án lấy ra đi." Quý Hâm Thư cũng không có áy náy vì ngày nghỉ ngơi đem người tìm tới, trên thực tế, Đường Khởi cũng không lệ thuộc vào Quý thị, mà là thư ký cá nhân của cô.

Gia đình đường Khởi vốn là cũng không giàu có, ba mẹ là làm ăn nhỏ, bởi vì một trận biến cố của mười năm trước, khiến cha mẹ nàng cùng nhau tạ thế, năm ấy Đường Khởi chỉ có 20 tuổi, nàng còn đang học, là học sinh chưa ra trường, trong một đêm cửa nát nhà tan, nàng là lần đầu tiên cảm giác được tuyệt vọng.

Ở thời điểm tứ cố vô thân kia, là Quý Hâm Thư gặp được nàng, cho nàng điều kiện và cơ hội tiếp tục học tập, phụ trách cuộc sống và chi tiêu của nàng.

Ban đầu Đường Khởi cảm giác mình không nên tiếp nhận sự giúp đỡ của một cô gái xa lạ tuổi tác không kém bao nhiêu với nàng, muốn uyển chuyển khước từ.

Vào lúc ấy, Quý Hâm Thư lại cười phốc một tiếng, đem thẻ ngân hàng chính mình trả về một lần nữa đưa cho nàng.

"Ta là Quý Hâm Thư, cũng là người nắm quyền tương lai của Quý gia, ta sẽ không nuôi người vô dụng, tấm thẻ này không phải không phải ngươi, mà là xem như tiền lương dự chi (dự tính sẽ chi) của ngươi, ngươi sẽ vì ta sử dụng." Cứ như vậy, Đường Khởi nhận lấy tấm thẻ kia, do đó lưu lại bên người Quý Hâm Thư, cho tới bây giờ.

"Đại tiểu thư, đây là kế hoạch của phương án bộ ngành giao lên, một phần khác là mục tiêu và ước định của Diêu gia và Nhậm gia gởi tới, Quý thị không phải lần đầu tiên hợp tác cùng với họ, phương án lần này cũng không có vấn đề gì." Đường Khởi từ trong hồi ức đi ra, nàng đem văn kiện điện tử bày ra ở trước mặt Quý Hâm Thư, Quý Thanh Cừ vừa mới tỉnh ngủ vào lúc này cũng lảo đảo từ trên lầu đi xuống.

Nàng đại khái là không đoán được Quý Hâm Thư và Đường Khởi sẽ ở dưới lầu, cũng chỉ ăn mặc một bộ áo lót quần lót màu hồng nhạt.

Trong miệng nàng ngậm thuốc lá, lười biếng lại tùy ý đến để trần chân đi xuống a.

Đường Khởi chỉ liếc một cái, thì lập tức cảm giác được ánh mắt bên người đột nhiên quăng tới, nhìn lên ánh mắt cảnh cáo của Quý Hâm Thư, Đường Khởi vội vàng cúi đầu, đem chính mình coi thành người trong suốt.

Quý Thanh Cừ đứng ở phòng khách, lúc này mới phát hiện Quý Hâm Thư và Đường Khởi ngồi ở trên ghế salông, nhìn dáng dấp hình như đang thảo luận chính sự gì.

Ý thức được điểm ấy, Quý Thanh Cừ cũng không có cảm thấy ngại ngùng.

Đều là nữ nhân mà, một là tỷ tỷ của chính mình, một khác cũng là thư ký Đường nàng biết, Quý Thanh Cừ cũng không cảm thấy là lạ ở chỗ nào.

"Tỷ tỷ, thư ký Đường, chào buổi sáng a." Quý Thanh Cừ cười đi tới nhà bếp rót một chén nước cho mình, vóc người nàng cao gầy, lại vì quanh năm bơi lội tập thể hình, trạng thái tuyệt hảo duy trì từ đầu tới cuối.

Thấy được hai cái chân dài nhỏ thẳng tắp lay động qua lại, cái mông vểnh lên được quần lót nhỏ màu hồng gói lại, lộ ra mông thịt trắng nõn nhẵn nhụi.

Quý Hâm Thư cắn môi dưới, viền mắt nổi lên nóng bỏng, cô nhíu chặt lông mày, đứng dậy đi tới trước mặt Quý Thanh Cừ.

"Chị nói rồi, ở nhà cũng phải cố gắng mặc quần áo, thư ký Đường còn ở đây, em như vậy giống kiểu gì." Quý Hâm Thư trốn tránh tầm mắt, nàng nghiêng đầu qua cũng không dám nhìn Quý Thanh Cừ, phía trái bên mặt nhìn lên chính mình, nốt ruồi lệ đang hơi rung nhẹ, điều này làm cho Quý Thanh Cừ ý thức được, tỷ tỷ hình như đang phát run đó, hơn nữa tâm tình cũng không quá tốt.

"Em không biết thư ký Đường sẽ ở đây, còn tưởng rằng hôm nay chị sẽ đi công ty.

Được rồi, em đây liền đi lên mặc quần áo mà.

Chị có đói bụng hay không, em sau đó làm cơm trưa cho chị thế nào?" Quý Thanh Cừ biết cách làm vừa rồi của mình xác thực không ổn, nàng cười lấy lòng, mắt phượng nhướng lên, cũng tác động lông mày vểnh chút.

Quý Hâm Thư vốn thì sẽ không thật sự tức giận nàng, vào lúc này thấy được dáng dấp lấy lòng của chính mình, đương nhiên cũng sẽ không nói cái gì nữa.

"Ừm, mặc quần áo tử tế, còn nữa, đừng luôn để chân trần." Quý Hâm Thư nhìn bàn chân nhỏ trắng mịn của Quý Thanh Cừ, ngón tay buông xuống một bên chân nổi lên cảm giác tê dại nhàn nhạt, cô không có dấu vết đến siết chặt tay, mượn nó để trung hòa loại khát vọng muốn nắm chặt cái gì kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!