Chương 33: Tôi Cảm Thấy Chúng Ta Có Thể Làm Bạn Tình​

Sau khi dục vọng bị lấp đầy luôn là có thể ngủ rất ngon, giống như là sau khi ăn uống no đủ ngủ một buổi trưa, cảm giác khi tỉnh lại đều là khác nhau.

Thân thể lưu lại vui vẻ của tối hôm qua, Tống Ngôn Khê trong chăn cọ cọ, trực tiếp dán lên thân thể mềm mại còn muốn trơn hơn cái chăn kế bên.

Nàng mở mắt ra, nhìn Thẩm Khanh Vãn ngủ ở trong lồng ngực của mình, con mắt cong cong cười lên.

"Tiểu mỹ nhân, chào buổi sáng." Tống Ngôn Khê biết Thẩm Khanh Vãn chưa tỉnh, nhưng vẫn là muốn chào hỏi với cô.

Một tháng gần đây, Tống Ngôn Khê là có mục đích đang tìm kiếm Thẩm Khanh Vãn, muốn cùng cô gặp lại là thứ yếu, dục vọng chủ yếu, đương nhiên vẫn là muốn cùng cô lên giường đơn giản như vậy.

"Ăn" được một lần thì càng muốn ăn thêm nữa đại khái chính là tâm lí bây giờ của Tống Ngôn Khê, nàng yêu thích nữ nhân, xu hướng tình dục cũng là thời gian rất sớm thì rõ ràng.

So với xú nam nhân, nàng càng yêu thích thân thể mềm nhũn của nữ nhân, còn có ở trên giường khi bị chính mình chiếm hữu phát ra ngâm khẽ nhỏ nhẹ.

Tống Ngôn Khê chiếm cứ quyền chủ động đã sớm thành một loại quen thuộc, mà bạn gái tình một đêm của nàng đều là phái hưởng thụ, cơ hồ không động tới ý nghĩ muốn phản công.

Cứ như vậy, Tống Ngôn Khê vẫn cảm thấy việc này và tự an ủi không khác nhau gì cả, thậm chí cảm thấy cùng với bạn gái kỹ thuật không tốt khác chạm nàng, chẳng bằng tự an ủi càng thoải mái hơn.

Nhưng mà, sau khi cùng Thẩm Khanh Vãn làm hai lần này, Tống Ngôn Khê giống như là mở ra cửa lớn của thế giới mới, rốt cuộc tìm được khác biệt bị người khác đè và tự an ủi.

Thẩm Khanh Vãn nhìn qua một bộ dáng dấp đại tỷ tỷ ôn nhu, nhưng mà ở trên giường lại nhiệt tình đến liền muốn đem chính mình giết chết.

Cô đem mình đè xuống giường, biến đổi các loại tư thế, các loại kỹ xảo đòi hỏi.

Ép tới Tống Ngôn Khê cả ý nghĩ phản công cũng không dám sinh ra, chỉ có thể bị cô lần lượt đưa lên đỉnh điểm.

Nghĩ đến tối hôm qua chính mình bị Thẩm Khanh Vãn làm khóc rồi, Tống Ngôn Khê mím môi, ánh mắt nhìn Thẩm Khanh Vãn từ mới bắt đầu vui sướng đến thưởng thức, lại tới nhiệt tình cùng yêu thích.

Không sai, Tống Ngôn Khê chính là rất yêu thích Thẩm Khanh Vãn, thích loại như cô, khí chất của cô, càng yêu thích cô ở trên giường đem mình làm cho muốn sống muốn chết.

Tống Ngôn Khê mơ hồ cảm giác mình đối với Thẩm Khanh Vãn là không giống, các bạn gái khác, sau khi nàng chỉ muốn chuyện tình một đêm cũng không gặp nữa, nhưng làm cùng Thẩm Khanh Vãn, nàng lại muốn đem chuyện tình một đêm phát triển thành mấy đêm, nhiều đêm, thậm chí chuyện 365đêm.

Đương nhiên, Tống Ngôn Khê không phải là bởi vì nếm trải cao trào ngon ngọt mới như vậy, nàng cũng muốn Thẩm Khanh Vãn, cũng muốn nhìn nữ nhân Thẩm Khanh Vãn như vậy, ở trong lồng ngực của mình hóa thành nước, đến cùng sẽ mềm thành hình dáng gì.

Tống Ngôn Khê ôm Thẩm Khanh Vãn lại nằm một lúc, dư vị tối hôm qua lưu lại.

Mãi đến tận nàng cảm thấy cái bụng có chút đói bụng, lúc này mới đứng dậy xuống giường, đi vào phòng tắm.

Dự định làm sạch thân thể một chút, cùng Thẩm Khanh Vãn cố gắng nói chuyện nữa.

Vì giảm bớt uể oải eo đau mềm chân, Tống Ngôn Khê thả tràn đầy một bồn nước nóng dự định tắm rửa.

Ở sau khi nàng đi vào mấy phút, Thẩm Khanh Vãn mới từ từ tỉnh lại.

So với Tống Ngôn Khê tinh thần dồi dào, Thẩm Khanh Vãn lại có chút dại ra, cô nằm ở trên giường, bởi vì tối hôm qua cũng không phải uống đến say mèm, cô không có đau đầu sau khi say rượu, đối lập, cô cũng nhớ tới chuyện phát sinh.

Nghĩ đến chính mình to gan như vậy mà dẫn dắt Tống Ngôn Khê đi tới khách sạn, lại một lần cùng nàng lên giường.

So với mơ hồ của lần đầu tiên, hình ảnh của tối hôm qua càng rõ ràng, cô nhớ tới mình là làm sao đem quần áo của Tống Ngôn Khê cởi đi, lại là làm sao không chịu buông tha ở trên người nàng đòi lấy, đem người làm khóc cũng không chịu dừng lại.

Nghĩ tới tất cả thứ này, Thẩm Khanh Vãn cảm thấy mờ mịt lại lúng túng, không nghĩ tới lần nữa gặp phải Tống Ngôn Khê, vậy mà lại làm cùng nàng.

Thẩm Khanh Vãn biết Tống Ngôn Khê chưa đi, đèn trong phòng tắm mở, thanh âm nước bị lay động cũng rất rõ ràng.

Nghĩ đến chính mình hai lần bởi vì chuyện công tác phiền lòng mà ra ngoài mua say, rồi lại hai lần đều gặp phải Tống Ngôn Khê cùng nàng lên giường, Thẩm Khanh Vãn cũng không biết phải hình dung như thế nào loại duyên phận quỷ dị này.

Mặt trên điện thoại là tin tức Vương Lộ gởi tới, nói là Lý Bình đem tranh phác thảo của chính mình vứt vào thùng rác, bị nàng lượm trở về.

Chỉ là trong thùng rác có người đổ mực, dẫn đến phần lớn tranh phác thảo bị mực nước làm cho không còn nguyên hình, nhìn Vương Lộ nhặt về những bản thảo không nhìn ra nguyên trạng kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!