"Tai nạn lần này ta có chút manh mối." Quý Hâm Thư tựa ở trên giường bệnh mở ra toàn video tin tức, đối diện là Nhậm Hữu Như và Nhậm Tịnh Niên ngồi cùng một chỗ, tuy Quý Hâm Thư phong tỏa tin tức cô xảy ra tai nạn xe cộ, nhưng người của Nhậm gia là không gạt được, cô cũng không có dự định che giấu.
"Ngươi có thể nhanh như vậy tra được, nói rõ đối phương không phải lần đầu tiên làm." Nhậm Tịnh Niên cầm cafe trong tay, Nhậm Hữu Như tựa ở trong lòng cô, loay hoay bật lửa trong tay, lại ở dưới cái nhìn chăm chú của Nhậm Tịnh Niên, chậm rãi thả lại đến trên bàn.
"Mục tiêu của đối phương rất rõ ràng, muốn lấy mạng của ta, đồng thời nhất cử lưỡng tiện, ngăn cản sự hợp tác của chúng ta, ta biết trên thế giới này người muốn giết ta nhất là ai, nhưng ta không cho là hắn có năng lực và can đảm này." Quý Hâm Thư nhẹ giọng nói qua, ngữ khí không nhanh không chậm, tựa hồ đang thương thảo một chuyện thưa thớt bình thường.
Ở trước đây, lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy cô cũng từng hoảng loạn, nhiều kinh nghiệm rồi, cũng là quen thôi.
"Xem ra nhị thúc kia của ngươi vẫn là chưa hết hi vọng a, chuyện này chúng ta sẽ giúp ngươi điều tra, ta cũng thông báo Diêu bên kia cẩn thận nhiều hơn, mấy ngày nay ngươi chú ý, có chuyện gì lập tức liên hệ chúng ta, còn có.." Nhậm Hữu Như đang nói cái gì, điện thoại của Quý Hâm Thư để ở một bên bỗng nhiên sáng lên, cô cau mày, cúi đầu liếc nhìn màn hình điện thoại, phát hiện là Quý Thanh Cừ gọi điện thoại tới, gò núi nhỏ giữa mi tâm lập tức tiêu tan không thấy, cả người cũng thay lên một bộ dáng dấp ôn nhu lại vui vẻ.
Nhậm Hữu Như và Nhậm Tịnh Niên chứng kiến toàn bộ quá trình trở mặt nhíu mày, hai người nhìn lẫn nhau một chút, sau đó càng đem tầm mắt một lần nữa xê dịch trở lại bên Quý Hâm Thư kia.
Quen nhau nhiều năm như vậy, các nàng đã quen thuộc dáng vẻ đạm bạc bình thường của Quý Hâm Thư từ lâu.
Cô yên tĩnh không giống với loại lạnh lẽo băng đá kia của Nhậm Tịnh Niên, là loại yên tĩnh của nước tươi mát, nhẵn nhụi an ổn.
Tuy cảm giác đều là làm cho người ta người sống chớ gần, nhưng khí thế của Quý Hâm Thư sẽ không để người cảm thấy sợ hãi, chỉ làm cho người cảm thấy xa lánh.
Lúc này, trên mặt cô mang theo nụ cười mềm mại hơi cạn, ngay cả cặp con ngươi đen kia đều mang theo một loại mềm mại của nước ấm.
Nhìn cô nhận điện thoại, kêu một tiếng "Thanh Cừ", Nhậm Hữu Như vẫn chờ xem kịch vui nhất thời bĩu môi.
Nàng nháy mắt về phía Nhậm Tịnh Niên ở một bên, ngay sau đó đã bị Nhậm Tịnh Niên ôm vào trong ngực, xoa xoa mặt.
"Thanh Cừ, làm sao sớm như vậy gọi cho chị?"
"Đều mười giờ rồi, đâu mà sớm? Em không có ảnh hưởng đến chị làm việc chứ?"
Quý Thanh Cừ bên kia rất yên tĩnh, thỉnh thoảng có một hai tiếng chim hót truyền đến.
Tối ngày hôm qua tuy không đợi Quý Hâm Thư trở về, nhưng đối phương nhận điện thoai của mình, còn nói chẳng mấy chốc sẽ trở về hầu bên chính mình, điểm này để tâm tình bị đè nén hết một trận của Quý Thanh Cừ cuối cùng chuyển tốt, hôm nay nàng mới vừa rời giường thì không thể chờ đợi được nữa gọi điện thoại tới cho Quý Hâm Thư
"Không có, Thanh Cừ bất cứ lúc nào cũng sẽ không quấy rối đến chị, bánh ga tô quả phỉ ngày hôm qua, em ăn thay chị rồi sao?" Quý Hâm Thư nhắc lên bánh ga tô, trên mặt có chút ít mất mác, cô không thích ăn thức ăn ngọt, thế nhưng đối với bánh ga tô quả phỉ kia có tình cảm, đó là bánh ga tô mừng sinh nhật đầu tiên Thanh Cừ mua cho chính mình, đối với Quý Hâm Thư có ý nghĩa không phải bình thường.
"Phải nha, bị em ăn sạch rồi." Quý Thanh Cừ cười cười, thấy Quý Hâm Thư nhớ nhung bánh ga tô quả phỉ, liền biết ngày hôm qua chính mình không có cầm nhầm lợi thế.
Đáng tiếc người này vẫn là không trở về, cũng chỉ có thể tự mình ăn hết.
"Vậy sau này Thanh Cừ lại mua cho chị thì được rồi."
"Tỷ, chị có phải nghĩ đến có chút đẹp? Tuy dung mạo chị không xấu, nhưng chị cũng không có thể nghĩ chuyện đẹp như vậy chứ?"
Quý Thanh Cừ nghe lời của Quý Hâm Thư, không nhịn được phản bác, nghe được cô cùng chính mình nói chuyện cười lên, khóe miệng Quý Hâm Thư không ngừng được cong lên, mãi cho đến điện thoại kết thúc, cô đều còn mang theo phần nụ cười xán lạn quá đáng này.
Khi màn hình điện thoại di động rơi vào đen kịt, Nụ cười trên mặt cô lại từng chút một biến mất, biến trở về dáng dấp đạm bạc bình thường kia.
Mắt thấy toàn bộ biến hóa, lại nghe được đối thoại ấu trĩ của Quý Hâm Thư và Quý Thanh Cừ.
Nhậm Hữu Như luôn cảm thấy, hình thức ở chung của hai tỷ muội này, so với mình và Nhậm Hữu Như đôi biểu tỷ muội này vẫn kì lạ.
"Quý, dáng vẻ bây giờ của ngươi lại như hết sức muội khống (kiểu như hám em gái), nếu như không phải biết Quý Thanh Cừ là em gái ngươi, ta đều muốn cho là ngươi đang cùng người yêu trò chuyện." Nhậm Hữu Như thẳng tới trọng điểm, nghe được nàng nói mình muội khống, Quý Hâm Thư cũng không phủ nhận.
Chỉ có điều nàng khống, chỉ có một người muội muội Thanh Cừ này.
"Xin lỗi, vừa rồi nói đến đâu, chúng ta có thể tiếp tục." Kết thúc điện thoại Quý Hâm Thư lại biến trở về dáng dấp bình thường, nhìn nàng cũng không trả lời lời của mình, nghiêm túc ở bên kia nói lập kế hoạch, Nhậm Hữu Như nhẫn nhịn ý nghĩ muốn tiếp tục truy hỏi.
Kỳ thực nàng và Nhậm Tịnh Niên, bao gồm Diêu Dụ Văn cũng cực kỳ hiếu kỳ đời sống tình cảm của Quý Hâm Thư.
Các nàng là bạn bè hết mấy năm, mấy năm qua, Diêu Dụ Văn và Giản Huyên Đồng kết hôn, mình cũng cùng A Niên tu thành chính quả rồi, chỉ có Quý Hâm Thư vẫn luôn không có tin tức gì, ngay cả xu hướng tình dục đều là mơ hồ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!