Chương 11: (Vô Đề)

Tiếng ho khan đè nén pha tạp vào thở dốc dồn dập, Thẩm Khanh Vãn che lấy miệng, nỗ lực đi giảm bớt dục vọng muốn ho khan, làm sao nàng càng là nhẫn hịn, nơi cuống họng ngứa ngáy và cảm giác xé rách lại càng hiện rõ ràng.

Nàng co rúc ở trong chăn, cổ tay mảnh khảnh cầm lấy gối, trên người đều bởi vì kịch liệt ho khan chảy ra một tầng mồ hôi mỏng.

Cuối cùng không nhịn được, nàng đứng dậy xuống giường, đi xuống phòng ăn lầu dưới, đem nước trong bình nước rót vào ly.

Qua cả đêm, nước đã sớm mất đi nhiệt độ, thậm chí xen lẫn một ít cảm giác lạnh.

Nước lạnh lướt qua cuống họng, tuy giải quyết phần cảm giác đau kia, trái lại để Thẩm Khanh Vãn cảm thấy càng thêm không thoải mái.

Nàng cau mày đem cả ly nước lạnh uống xong, nhất thời cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, chỉ có thể vội vàng đỡ bàn ngồi xuống..

Sau thoải mái ngắn ngủi, ý thức của Thẩm Khanh Vãn từ từ tỉnh táo lại, nàng ngẩng đầu lên, nhìn căn nhà lớn đến có chút trống trải, mất mác trong lòng thăng lên chốc lát, lại từng chút một hạ xuống.

Buổi sáng cổ họng nàng thường thường sẽ khô đau không thoải mái, mới bắt đầu, người kia đều sẽ giao phó người làm chuẩn bị một ly nước ấm cho mình, đến sau đó cũng dần dần không có rồi.

"Đừng nghĩ nhiều như vậy." Thẩm Khanh Vãn lẩm bẩm nói nhỏ, tự nhủ với mình.

Hôm nay là ngày nghỉ, nàng không cần đến công ty, nhưng trong tay vẫn có rất nhiều tranh phác thảo phải hoàn thành, loại chuyện dùng cả ngày để nghỉ ngơi này, rõ ràng không hiện thực.

Nàng đến phòng tắm tắm rửa sạch sẽ, lại tập yoga nữa tiếng, liền đứng dậy đi tới phòng vẽ.

Trong phòng vẽ mang theo mùi vị màu nước, không tính khó ngửi, nhưng cũng tuyệt đối không phải dễ ngửi.

Nàng mở ra cửa để mùi vị tản đi một ít, liền ngồi ở trước bàn, cầm lấy mấy phần sáng tạo ngày hôm qua thương thảo với Quý Hâm Thư, chầm chậm đánh tới bản nháp.

Thẩm Khanh Vãn từ nhỏ là học tập thiết kế, một nhà thiết kế ngoại trừ linh cảm sáng tác quan trọng nhất ra, kỹ thuật hội họa trên tay cũng không thể quá thấp.

Các nàng cần vẽ ra kết cấu người chế tạo có thể đủ hiểu, đồng thời trang sức vẽ đến càng cẩn thận, cũng là thành phẩm hoàn mỹ chế tạo ra cuối cùng.

Người người đều nói Thẩm Khanh Vãn là thiên tài, cũng rất ít có người biết, nàng trước đây, mỗi ngày đều sẽ đem phần lớn thời gian dùng để luyện tập hội họa và kết cấu, nàng không chỉ có thiên phú, thậm chí còn phải cố gắng hơn bất cứ người nào.

Thẩm Khanh Vãn dùng bút vẽ phác họa ở trên bản vẽ máy tính, một khi nàng tiến vào trạng thái, cũng rất ít có chuyện gì có thể ảnh hưởng đến nàng.

Nhưng thời điểm này, điện thoại để ở một bên phát ra chấn động "Ong ong", vừa bắt đầu nàng cũng không muốn quản, nhưng mà người gọi không bỏ qua từng lần một gọi đến, Thẩm Khanh Vãn bất đắc dĩ đem bút thả xuống, liếc nhìn dãy số, nhận nó.

"Thẩm tiểu thư, rất xin lỗi, sớm như vậy quấy rối ngài.

Trước đó ngài đăng kí ba nơi bất động sản của nơi này chúng tôi, có không ít khách hàng vừa ý muốn mua lại, chỉ là dựa theo giá thị trường bây giờ, giá cả ngài cho không khỏi quá cao rồi, không biết ngài có đồng ý hạ thấp một ít giá cả hay không, như vậy cũng càng dễ dàng bán đi." Người gọi là môi giới bất động sản, nghe được lời của hắn, Thẩm Khanh Vãn không có trả lời ngay, mà là nhìn bút vẽ được gác lại ở một bên, hơi xuất thần.

Kỳ thực từ sau khi về nước, một ít tin tức của ngoại giới đối với nàng lưu truyền đến mức đa dạng, bản thân nàng cũng không phải không có thấy qua.

Nhà thiết kế thiên tài của ngày xưa ngã xuống, hoặc là dựa vào chuyện chính mình ly hôn, lập ra các loại tin đồn quá trớn hoặc và cái khác.

Những thứ này Thẩm Khanh Vãn biết, nhưng nàng không có giải thích, càng không cần thiết đi phản bác, nhưng có một điểm là không sai.

Thẩm Khanh Vãn cần vốn lưu động, nhờ vào đó để vượt qua cuộc sống túng quẫn hiện nay.

Tài sản trong tay nàng, ngoại trừ nơi ở hiện tại của nàng, còn có ba chỗ bất động sản muốn bán đi.

Những phòng ốc này đều là người kia thích, Thẩm Khanh Vãn nghe nàng nói thích, thì mua lại tặng cho nàng, sau đó sau khi đi nước ngoài cũng không làm sao từng ở.

Làm thiết kế nghề này, dựa vào là linh cảm và dòng suy nghĩ sáng tác, thế nhưng phương tiện phần cứng cũng không có thể qua loa.

Thẩm Khanh Vãn sau khi về nước lập tức mua một bộ máy bảng vẽ và máy tính tiên tiến nhất, chỉ là những thứ này liền đem tiền mặt trên người nàng tiêu gần hết.

Dù cho nàng hơi nhượng bộ mua một ít thiết bị không tốt, cũng không đến mức giống như bây giờ.

Nhưng mà..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!