Chương 42: Cô muốn tạo sự bất ngờ cho cậu.

Ba tháng sau, chương trình giải trí âm nhạc Giải Tinh Tán tham gia được phát sóng độc quyền trên Hải Cẩu Video.

Tập đầu tiên của ⟪Ban nhạc bên bờ biển⟫ được chiếu, Vệ Nghê đang ngồi xem chung với Giải Tinh Tán trên chiếc sô pha ba người lò xo lún sâu mềm mại trong nhà cậu.

Bọn họ uống Coca, ôm túi khoai tây chiên, lười biếng dựa lưng vào sô pha, Giải Tinh Tán mở cửa thế giới của riêng cậu, chèo kéo cô cùng trải nghiệm loại cuộc sống chưa từng nghĩ tới.

Đã hơn một tháng kể từ khi ⟪Nhạc Hải⟫ kết thúc, Vệ Nghê đã không còn nhớ rõ ngoài ban nhạc của Giải Tinh Tán còn có vài ban nhạc trẻ nào ra chào sân nữa, nhưng cô vẫn nhớ rõ ràng tất cả mọi người đã biểu diễn cùng nhau khi tập đầu ⟪Nhạc Hải⟫ kết thúc.

Trong ca khúc dài động lòng người ở cuối tập, ánh sáng TV chiếu lên mặt hai người, bọn họ không chớp mắt nhìn chằm chằm màn trình diễn, dáng vẻ tập trung tinh thần giống như đây không phải vừa kết thúc, mà là vừa mới bắt đầu vậy.

Ánh sáng TV lập loè trên mu bàn tay của Giải Tinh Tán đang phủ lên tay của cô, có thể cảm nhận được chút run rẩy xiu xíu dưới vẻ bình tĩnh của cậu.

Cô khó có thể phủ nhận được, càng tiếp xúc lại càng bị cậu hấp dẫn, càng mất đi sự kiềm chế.

Vượt qua tầng lớp, tuổi tác, vết thương trong gang tấc ⎯⎯

Yêu một người mới.

Ngay cả bươm bướm lao đầu vào lửa càng giúp lửa cháy mạnh hơn. Mà Vệ Nghê đây, đã không cách nào quay đầu lại nữa rồi.

Sau ⟪Nhạc Hải⟫, ban nhạc của Giải Tinh Tán nhận được rất nhiều lời mời đến các buổi biểu diễn thương mại, tuy trước mắt vẫn chỉ là chương trình ghép [1], nhưng cậu cũng không cần chỉ vì muốn có chi phí đổi thiết bị nhạc mới, hay thuê phòng thu âm mà phải bôn ba giao cơm hộp khắp nơi nữa. Không cần vì muốn có một cơ hội nào đó mà gửi vô số bản demo như đá chìm vào đại dương.

[1]  là thuật ngữ phổ biến dùng trong lĩnh vực giải trí và âm nhạc của TQ. Dùng để chỉ một buổi biểu diễn hoặc chương trình bao gồm nhiều nghệ sĩ hoặc nhóm nhạc khác nhau, mỗi người/nhóm sẽ biểu diễn vài tiết mục ngắn, tạo thành một chương trình tổng hợp đa dạng.

Lúc đó là vào đầu tháng 12, thành phố C chưa từng có tuyết rơi chào đón một đợt nhiệt độ hạ xuống vô cùng thấp, trên đường cũng dễ dàng trông thấy các loại áo lông.

Vệ Nghê ngồi trong văn phòng, dùng khoảng thời gian rảnh rang hiếm có ngẩn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cành cây trụi lủi ngoài cửa sổ lầu ba, chiếc lá khô duy nhất chưa rụng bị gió lạnh trêu ghẹo, e lệ ngượng ngùng tránh né hai bên trái phải.

Văn phòng có hệ thống sưởi ấm năng suất, trên cửa sổ thuỷ tinh che kín một tầng hơi sương mỏng manh.

Trong sương mù, phản chiếu khuôn mặt thanh tú lạnh nhạt của cô.

"Bác sĩ Vệ, phó viện trưởng gọi cô đến văn phòng một chuyến." Chủ nhiệm Lưu vừa xong công tác báo cáo với phó viện trưởng đi tới thò đầu vào nói.

"Được⎯⎯" Vệ Nghê lấy lại tinh thần, vội vàng đáp, "Cảm ơn chủ nhiệm, em đi liền đây."

Cô đứng dậy rời khỏi bàn làm việc, lập tức đi đến văn phòng của phó viện trưởng ở một toà nhà khác.

Sau ba tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, trong phòng truyền đến giọng nói bình tĩnh vốn có của Trương Nam Kim:

"Mời vào."

Vệ Nghê mở cửa vào phòng, Trương Nam Kim đang ngồi trước bàn làm việc gỗ lim ngay cửa sổ, thấy cô đi vào mới buông văn kiện trong tay xuống.

"Cậu ngồi đi." Cô ấy nói.

Trương Nam Kim không đi vào thẳng vấn đề, mà là đứng dậy đi đến một bên sô pha thoải mái ngồi xuống, sau đó từ dưới bàn lấy ra hai cái ly giấy và một túi trà xanh, dáng vẻ như muốn nói chuyện lâu dài cùng Vệ Nghê.

"Cậu làm việc ở đây cũng gần một năm rồi, hôm nay tớ mời cậu tới, chủ yếu là muốn cùng cậu bàn chuyện sắp xếp công việc sau này." Trương Nam Kim nói.

Vệ Nghê chờ cô ấy nói rõ ý định, nhìn ly trà pha sẵn được đẩy đến trước mặt mình.

Hương trà toả ra, hơi nóng lượn lờ.

Lúc đối diện với Trương Nam Kim, Vệ Nghê không có sự câu nệ đơn thuần với cấp trên. Các cô không chỉ đơn giản là quan hệ cấp trên cấp dưới, mà còn là mối quan hệ bạn bè cùng chung chí hướng.

"Năm sau cậu đã đủ điều kiện để thăng chức rồi." Trương Nam Kim nói, "Bệnh viện đã nhất trí thương lượng, quyết định đề cử cậu tham gia cuộc thi thăng chức sơ cấp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!