Chương 31: Ưu tú chỉ có thể thu hút nhiều người đàn ông khác biệt…

Mặt trời đã lên hoàn toàn.

Từng tia nắng như mũi tên xuyên qua tầng mây dày đặc, từ tốn đánh thức thành phố đang say ngủ.

Tại sảnh chờ của toà nhà cao ngay trung tâm thành phố, một cô gái trẻ mang sắc mặt sốt ruột bồn chồn vài lần, sau đó mới đi vào công ty vẻ ngoài tráng lệ.

"Xin chào, xin hỏi cô có hẹn trước không ạ?" Lễ tân xinh đẹp tủm tỉm hỏi cô ta.

Ánh mắt cô ta trốn tránh, nhỏ giọng nói: "Cho tôi gặp Thành tổng một chút."

"Cô có hẹn trước không?" Lễ tân hỏi lại.

"Không có… Nhưng tôi quen Thành tổng của mấy cô, cô nói với anh ấy một tiếng, nhất định anh ấy sẽ chịu gặp tôi…"

Biểu cảm của lễ tân không còn nhiệt tình như trước, tuy trên mặt có nở nụ cười, nhưng cũng là cười cho có lệ, lời nói cũng mang theo xa cách lạnh nhạt.

"Thành tổng của chúng tôi không phải lúc nào cũng có mặt ở công ty, phiền cô lần sau có hẹn lại đến vậy."

Cô gái trẻ tuổi lại không chịu rời đi, nhất quyết muốn lễ tân thông báo cho Thành Dự. Đang lúc cả hai đang nổi lên tranh chấp, cửa thang máy lầu một mở, thư ký của Thành Dự tiễn đối tác làm ăn xuống dưới.

Nhìn thấy thư ký của tổng giám đốc, lễ tân thu lại chút kiêu ngạo của mình, vội vàng chào hỏi liên tục, cô gái trẻ cũng yên tĩnh trở lại, như có hơi cầu xin nhìn lễ tân.

Thư ký quét mắt đến hai người quầy tiếp tân, ánh mắt vi diệu dừng lại trên người cô gái trẻ, nhưng cô ấy vẫn như bình thường tiễn khách quý công ty ra về:

"… Xin cảm ơn Lý tổng đã hợp tác với công ty chúng tôi, hẹn gặp lại ngài sau."

Khách quý vừa rời đi, thư ký mới trầm mặt đi về phía quầy lễ tân.

Lễ tân vừa định lên tiếng tiếp đón, lại phát hiện hình như cô gái trẻ này quen biết với thư ký, nhanh chân đi về cô ấy.

Hai người đến chỗ vắng người thì thầm hai câu, trên mặt của thư ký hiện lên vẻ tức giận. Lễ tân làm bộ dọn dẹp bàn, tính nhiều chuyện sôi hừng hực, dựng lỗ tai nghe lén hai người họ nói chuyện.

"Tôi không cần tiền……"

Cách nhau quá xa, lễ tân chỉ mơ hồ nghe thấy mỗi câu đó.

Không cần tiền?

Lễ tân cảm thấy rối bời, chỉ thấy thư ký đang gọi điện thoại, sau đó mang cô gái trẻ đi ra ngoài.

Mười mấy phút sau, lễ thấy thấy Tổng giám đốc vừa tới công ty không lâu đã hầm hầm ra ngoài.

Lễ tân bừng tỉnh, nhích nhích khuỷu tay đụng vào lễ tân khác im lặng từ đầu đến giờ vụng trộm lướt điện thoại.

"Cô thấy không? Tới đây để tìm Thành tổng đó! Thành tổng mới đi ra ngoài với cô ta! Muốn hẹn gặp riêng ở bên ngoài, cô nói xem đây là cái loại quan hệ gì?" 

Nhân viên lễ tân kia đã thấy nhiều cảnh bắt cá hai tay nên không phản ứng gì đặc biệt, gương mặt bình tĩnh như thường.

"Không liên quan đến tôi."

"Ôi… Cô nói xem, vợ của Thành tổng xinh đẹp như vậy, còn có khí chất hơn cả minh tinh trên TV, nghe nói còn là sinh viên trường Y nữa đó ⎯⎯ Cô nói sao Thành tổng còn… Như vậy ta?"

"Đàn ông ngoại tình và vợ đẹp giỏi giang không liên quan đến nhau." Lễ tân diện mạo bình thường thở dài, dùng dáng vẻ người từng trải nói, "Ưu tú chỉ có thể thu hút nhiều người đàn ông khác biệt, chứ cũng không thể đảm bảo rằng hắn vẫn sẽ luôn yêu cô."

"Sao cô bi quan dữ vậy! Chẳng lẽ cô không hướng tới một tình yêu ngọt ngào à?"

"Tôi mới không tin. Mặc dù trên toàn thế giới có tận 4 tỷ người đàn ông, nhưng 3 tỷ 999 triệu trong số đó đều thuộc một loại người." Lễ tân gương mặt bình thường liếc mắt, "Cho nên tôi đã quyết định sẽ không kết hôn."

Đối với hiện thực tàn khốc này mà nói, người nói có ý người nghe vô tâm. Lễ tân trẻ trung xinh đẹp đang vào tuổi thanh xuân mộng mơ, cô ấy thở dài một hơi, nhìn Thành Dự rời đi ở cửa lớn lẩm bẩm nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!