Chương 2: Đã qua nửa đêm, giai thoại tốt đẹp kết thúc…

Vệ Nghê không biết bộ phim đang chiếu cái gì.

Nhưng một phút trước khi bộ phim kết thúc, nữ chính kéo tay nam chính, vẻ mặt vô cùng hạnh phúc bước vào lễ đường.

Hoàng tử và công chúa sống hạnh phúc với nhau.

… Giai thoại kết thúc, chẳng qua là hiện thực bắt đầu.

Hương thơm ngọt ngào của bắp rang vẫn tiếp tục tỏa ra, nhạc phim vang lên.

Hết phim, rạp chiếu sáng đèn. Vệ Nghê giống như một tượng đá, hai người kia lập tức đứng dậy rời đi, đầu ngón tay khó có thể nhúc nhích, càng miễn bàn đến việc khom lưng né tránh, vẫn như cũ ngơ ngác nhìn bọn họ. Cũng may, hai người họ vẫn chưa chú ý đến phía sau.

Giống như các cặp đôi bình thường khác, cô gái nắm tay Thành Dự, dẫm lên bậc thang rộng lớn, vừa quay đầu vừa nói đùa đi đến lối ra vào.

Trai tài gái sắc, trông rất xứng đôi, giống như cô và Thành Dự năm đó…

Vệ Nghê bất tri bất giác đứng lên, thả hồn đi theo phía sau bọn họ.

Có người chú ý đến gương mặt đầy nước mắt của cô, ánh mắt kinh ngạc, né tránh nhường cô đi trước.

Cô như người mất hồn đi sau đám đông.

Tầm mắt cô vẫn không dịch chuyển, thất thần nhìn bóng dáng Thành Dự.

Đại não cô như bị quá tải, chật vật trước lượng thông tin khổng lồ, không thể xử lý mọi thứ theo lô

-gic.

Cô không hiểu, tại sao Thành Dự xuất hiện ở chỗ này, chồng cô, tại sao đi cùng với người con gái khác.

Thẳng tới khi bọn họ biến mất ở thang máy, Vệ Nghệ như mới trải qua một trận gây tê, mắt lấp lánh như ánh sao, cơ thể run lên bần bật, đồng thời cô cảm nhận được cơn lạnh buốt đến tận xương tuỷ. Cảm giác như có ai đó đang nghiền nát tim cô, sau đó bỏ đi mất, không để lại chút dấu vết nào.

Một câu "tại sao" cũng không kịp hỏi.

Cô sợ hãi, tức giận và buồn bã, cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Giọng nói của cô nghẹn lại trong cổ họng, không thể thốt lên lời. Cảm giác tuyệt vọng tràn ngập tâm trí, như những chiếc xe tăng đè bẹp cô từ mọi phía. Có muốn gào thét nhưng lại bị kìm nén, áp lực trong lòng ngày càng tăng lên. 

Đây là mơ sao?

Nếu là mơ, tại sao còn không tỉnh?

Trong sảnh được bao trùm bởi mùi bắp rang thơm lừng. Các kệ hàng bày đầy đủ loại đồ ăn vặt. Nhân viên phục vụ mặc đồng phục đen trắng đang bận rộn. Một cặp đôi cười nói vui vẻ khi xếp hàng mua vé. Một gia đình đang ngồi chờ phim bắt đầu. Một cậu bé mặc dép nhựa, tay cầm chai xà phòng, đang xem phim hoạt hình và thổi bong bóng bay bay giữa đám đông.

Tiếng dép nhựa kêu lốp cốp vui tươi.

Đôi dép vịt lung linh nhảy múa rối rít. 

Bong bóng xà phòng nhẹ bâng bay khắp nơi

Tựa như giấc mơ lung linh huyền ảo.

Rồi tan biến vỡ vụn theo làn gió.

Màn hình điện thoại Vệ Nghê sáng lên, là tin nhắn đến từ Thành Dự.

"Anh xong việc hết chưa?"

"Chưa, làm sao vậy?"

"Em cùng Mộng Dao xem bộ phim nhân vật chính rất khổ sở."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!