//
Ba ngày sau, năm thành viên IceDream bị Đoạn Nhất Khôn gọi đến công ty, bảo phải mở họp lâm thời.
Năm người đều tới hết, ngồi vây một chỗ chờ Đoạn Nhất Khôn.
Quý Kiệt hỏi,
"Hôm nay trưởng nhóm còn chưa tới hả?"
Nhìn như là hỏi mọi người, có điều các vị đang ngồi đây đều muốn nghe xem anh Tiểu Tạ sẽ nói thế nào, dù sao cũng là sau khi hai người giận dỗi trưởng nhóm mới chơi trò mất tích, nhưng mà lại chẳng giống như lần trước hai ba ngày không thấy mặt, ít ra lần đó điện thoại gọi đến vẫn có tín hiệu, lần này thì trực tiếp tắt nguồn.
Tạ Trúc Tinh cúi đầu, hoàn toàn không có ý muốn nói chuyện.
Giữa một mảnh yên lặng, Đoạn Nhất Khôn đẩy cửa bước vào.
Mấy người đứng lên, y liền nói,
"Ngồi xuống ngồi xuống."
Thường ngày y luôn mang theo bộ dạng cười híp mắt, hôm nay thần sắc lại rất nghiêm túc.
Trong lòng mọi người đều có chút dự cảm xấu.
Đoạn Nhất Khôn đóng cửa kỹ càng mới bước vào, sắc mặt khó coi mở miệng lần nữa,
"Hôm nay gọi các cậu đến là vì có một tin không tốt lắm muốn báo cho các cậu, fan meeting ở Thượng Hải ngày hai mươi chín này Leo không đi được."
Các thành viên dồn dập lộ vẻ giật mình, tới Tạ Trúc Tinh cũng cau mày lại, tên này giở tính tình thiếu gia không đến tập hát tập nhảy thì thôi, hoạt động quan trọng như thế cũng không tham gia?
Đoạn Nhất Khôn nói tiếp, "Công ty đã thương lượng với bên công ty biểu diễn đảm nhận hoạt động lần này, bên ngoài sẽ nói rằng gần đây cường độ công việc quá lớn dẫn đến thân thể cậu ta mệt mỏi nghiêm trọng, cho nên mới vắng mặt trong hoạt động lần này.
Cũng may quy mô meeting không lớn, nếu là buổi biểu diễn thì phiền toái lắm, vấn đề sau đó bên quan hệ xã hội của công ty sẽ xem xét xử lý, lúc nhận phỏng vấn nếu bị hỏi về cậu ta thì các cậu cứ nói như bên quan hệ xã hội soạn ra là được.
"Tất cả mọi người đều im lặng, không biết nên phản ứng lại người đại diện thế nào. Đoạn Nhất Khôn nâng kính mắt, tung thêm một quả bom nặng ký hơn,"Ở đây chỉ toàn người mình, nhưng đi ra ngoài chớ nói lung tung, tình hình bây giờ thật ra là nhóm trưởng Vương của các cậu có thể phải rút khỏi nhóm.Em không rút khỏi nhóm!
"Nhóm trưởng Vương ở nhà khóc lóc om sòm lăn lộn làm loạn,"Anh dựa vào đâu mà không hỏi han gì đã nói em muốn rút khỏi nhóm! Em không rút! Sẽ không rút!Vương Tề nói,Cho mày mặt mũi còn phải hỏi mày?
Lúc mày hẹn chịch tặng túi quẹt thẻ của tao sao không hỏi tao!
"Vương Siêu tự nhận kinh tế độc lập duỗi thẳng sống lưng nói,"Em trả anh tiền! Anh đưa di động lại cho em! Em phải gọi điện thoại cho người đại diện!
"Vương Tề ghét bỏ đáp,"Ra mắt mấy tháng rồi tiền mày kiếm lời còn thua xa tiền mày xài, mày coi khả năng của mình được bao lớn?
"Vương Siêu căn bản chẳng biết tình hình thu chi của mình, chỉ tranh luận,"Cho dù kiếm lời ít thì đó cũng là sự nghiệp của em!
Anh tùy tùy tiện tiện phá hủy sự nghiệp của em, dựa vào đâu chứ?
"Vương Tề trừng mắt nói,"Mày vào nghề này là nhờ tao vẽ đường cho mày, lúc đó nói hay lắm, nếu mày không nghe lời thì cút về nhà cho tao, chân trước vừa bị tố chịchdạo khắp nơi, chân sau lập tức bị tao tóm được đang chơi đ*, lại còn cmn là đ* đực, còn mặt mũi mà nói đến sự nghiệp, sự nghiệp chó má!
Đừng có mà ở đó to mồm với tao, huynh trưởng như cha, không có chỗ cho mày nói.
"Vương Siêu giơ chân,"Cái gì mà huynh trưởng như cha! Cha em còn sống rất khỏe đây, dựa vào đâu mà anh đòi làm cha em!
Tự mình không sinh được con, cả ngày cứ đòi làm cha em!
"Buổi tối Vương Cẩm tan làm trở về, lên lầu mở cửa phòng liền nhìn thấy mặt mũi thằng em còn sưng hơn hồi sáng mấy phần, kinh ngạc hỏi,"Ban ngày anh cả lại đến?
Mày làm sao chọc ổng mất hứng nữa?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!