Chương 42: Không biết xấu hổ

//

Mười giờ có chuyến bay về Bắc Kinh, sáng sớm trợ lý đã tới gõ cửa gọi các thành viên thức dậy chuẩn bị ra sân bay.

Tạ Trúc Tinh rửa mặt xong liền thu dọn hành lý của hai người, sau đó mới gọi Vương Siêu dậy.

Vương Siêu quen nằm ngủ úp sấp, lúc tỉnh giấc cũng chẳng giống ai, thông thường phải nhúc nhích mấy lần rồi đầu tiên là ngồi dậy quỳ đó ngẩn người, nếu như lúc này không nhanh chóng hối thúc hắn dậy thì hắn sẽ nhào tới trước một phát, úp mặt vào gối quỳ vậy mà ngủ tiếp.

Tạ Trúc Tinh nhìn hắn gian nan quỳ dậy, bảo, "Không cho ngủ, dậy mau dậy mau!"

Vương Siêu nhúc nhích một chút, vẫn cứ quỳ vậy mà quay đầu, mặt ủ mày chau nói, "Cái mông đau."

Tạ Trúc Tinh, "… Nghiêm trọng không?"

Vương Siêu co co chân, mặt càng lúc càng như đưa đám, đáp, "Nghiêm trọng, rất nghiêm trọng."

Bay từ Quảng Châu đến Bắc Kinh phải ở trên trời hơn ba tiếng.

Tạ Trúc Tinh đi tìm Đoạn Nhất Khôn, bịa một lý do coi như hợp lý hợp tình, "Anh ấy không thoải mái, có lẽ là không hợp khí hậu nên hơi đau bụng, uống thuốc rồi nhưng vẫn chưa đỡ. Như thế này nếu đi máy bay thì phiền lắm, hôm nay mọi người cứ về trước đi, tôi ở lại thêm một ngày với anh ấy."

Đoạn Nhất Khôn đến phòng bọn họ thăm Vương Siêu một chút.

Vương Siêu nằm yếu ớt thoi thóp trên giường.

Đoạn Nhất Khôn dặn dò vài câu, đưa các thành viên khác về trước, còn muốn để lại một trợ lý cho Tạ Trúc Tinh nhưng cậu liền tỏ vẻ không cần, từ chối.

Mọi người đi rồi Vương Siêu lại lăn ra ngủ.

Tạ Trúc Tinh không tiện ra ngoài, ngồi một chỗ đeo tai nghe, vừa nghe nhạc vừa chơi di động.

Một lát sau đã thấy Quý Kiệt gửi tin nhắn đến, "Tụi em kiểm tra an ninh xong rồi, máy bay tới trễ."

Tạ Trúc Tinh nhắn lại, "Yên tâm chờ một lát đi."

Quý Kiệt hỏi xem Vương Siêu đã khỏe hơn chưa, còn nói, "Cũng thật khéo, có một người trong ban nhạc đệm hôm qua, là tay bass hay keyboard em không nhìn rõ, đang đợi máy bay ở đây, mới rồi còn chào hỏi mấy người tụi em nữa, bảo là muốn rời Quảng Châu tới Bắc Kinh phát triển."

Tạ Trúc Tinh liếc mắt nhìn Vương Siêu nằm trên giường bên cạnh.

Quý Kiệt kể tiếp, "Cậu ta nói mình và tên quỷ đáng ghét kia là bạn thời đại học, còn hỏi tụi em sao không thấy Vương Siêu đâu, tụi em không biết thật giả nên cũng không nói nhiều với cậu ta, sau đó anh Khôn mới cản lại."

Tạ Trúc Tinh đáp, "Là bạn học của anh ấy, có điều quan hệ chẳng ra sao."

Quý Kiệt, "Em cũng cảm thấy vậy, với tính tình chó má kia của Vương Siêu thì ai có thể quan hệ tốt với cậu ta được."

Nói xong có lẽ là thấy hơi đụng chạm tới Tạ Trúc Tinh, cậu ta liền bổ sung thêm một câu, "Tiểu Tạ anh không giống vậy, tụi em đều biết anh dễ tính, cũng là nghĩ cho cái nhóm này nữa."

Tạ Trúc Tinh gửi lại một icon vừa khóc vừa cười.

Vương Siêu ngủ thẳng tới giữa trưa mới dậy, cùng Tạ Trúc Tinh xuống nhà hàng của khách sạn ăn cơm, buổi chiều thì làm ổ trong phòng, Vương Siêu chơi game, Tạ Trúc Tinh ngồi bên cạnh nhìn hắn chơi.

Đến khi trời tối hai người mới ra ngoài, đến tháp Quảng Châu dạo một chút, bởi vì nhiều người nên cũng không chơi được gì, chỉ cưỡi ngựa xem hoa ngắm cảnh chốc lát, còn phải cẩn thận tránh bị người khác nhận ra, chưa tới nửa tiếng đã đi xuống. Nắm tay nhau đi dọc bờ sông Châu Giang, cũng không biết là ai liếc mắt nhìn ai trước, hai người liền ngầm hiểu dừng chân lại, trao cho nhau một nụ hôn dưới gốc cây gạo mập mờ.

Nhiệt độ ở Quảng Châu vào tháng mười một thật hợp lòng người, khí trời quang đãng đẹp đẽ, đèn đuốc rực rỡ li ti cách đó không xa cùng với nửa vầng trăng sáng trên trời, đan vào nhau thành một khung cảnh thật xa hoa.

Hôm sau bay về Bắc Kinh, hạ cánh liền leo lên xe công ty phái tới đón hai người bọn họ, buổi tối còn phải đến đài truyền hình quay chương trình.

Trên đường hai người ngồi lướt weibo, phát hiện fan hai nhà lại chiến nhau.

Chuyện bộ phim Tết mời Tạ Trúc Tinh diễn Đoạn Nhất Khôn còn chưa quyết định với đối phương, cũng chưa nói chuyện đàng hoàng với cậu, vậy mà trên internet đã nổ ra tin đồn, đồng thời không biết bên đối thủ nào mua blogger tới gây sự, nói rằng trong phim muốn tìm một ca sĩ có khả năng sáng tác, phải biết biểu diễn dương cầm, hiển nhiên rất thích hợp với đội trưởng Leo Vương của IceDream, nhưng bởi vì lãnh đạo trong công ty thiên vị Tomas Tạ nhân khí cao hơn một bậc nên mới giao cơ hội này lại cho Tạ Trúc Tinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!