//
Vương Siêu gạt quần áo đi, trừng mắt hỏi,
"Em lại làm gì đó! Một lần hai lần đều là chịch xong liền trở mặt! Đủ chưa!"
Tạ Trúc Tinh thầm nói, còn anh thì một lần hai lần chịch xong liền tiện miệng đây!
"Anh giúp em cân nhắc chu toàn cũng sai ư?" Vương Siêu ngồi dậy, vẻ mặt đầy oan uổng nói tiếp,
"Anh đối với em thật quá tốt, lúc chịch em muốn ở trên anh cũng không phản đối, em còn muốn làm sao nữa?"
Hắn lại còn oan ức hả?!
Tạ Trúc Tinh tức giận đáp,
"Nếu em chỉ muốn chịch một phát thì tại sao lại phải chịch với anh? Tôi tìm ai mà không được?"
Vương Siêu không nắm bắt được trọng điểm, nghe xong nửa câu đã tức tối nói,
"Em lại còn muốn tìm ai nữa?"
Tạ Trúc Tinh cả giận,
"Anh có nghe người ta nói không vậy?"
Vương Siêu còn tức hơn cả cậu,
"Em đó! Anh xin anh cả anh giới thiệu em đi đóng phim, không phải vì tốt cho em hả? Vậy mà em ngay cả một lời cảm ơn cũng không có, đuổi anh đi thì thôi, lại còn nói muốn tìm người khác chịch nữa! Em dám tìm người khác thử xem!"
Tạ Trúc Tinh,
"… Em muốn tìm thật thì sao?"
Vương Siêu đã mất hết lý trí, uy hiếp nói,
"Vậy thì đừng nói đóng phim, cả cái nhóm nhạc quèn này em cũng khỏi nghĩ tới, ngày mai anh sẽ bảo anh Khôn khai trừ em, trở lại cái nghề nhảy phụ họa của em đi!"
Tạ Trúc Tinh không chỉ không nổi giận, ngược lại còn có một tia ngọt ngào bất ngờ, cố ý hỏi,
"Em lên giường với ai không phải là tự do của em sao? Anh chơi bời ở ngoài còn ít ư? Dựa vào đâu mà anh làm được còn em thì không?"
Vương Siêu ngoác mồm lè lưỡi, một lát sau mới nghĩ ra lời ngụy biện,
"Này… này… của bố đây chính là hoa cúc non, em xoạc miễn phí hả? Không cần chịu trách nhiệm hả?"
Tạ Trúc Tinh buồn cười đáp,
"Anh muốn em chịu trách nhiệm thế nào?"
Vương Siêu ấp úng trả lời,
"Không non còn phải tặng túi xách, là non… nhất định… phải gấp mười lần."
Tạ Trúc Tinh hỏi,
"Vậy em mua túi cho anh?"
Vương Siêu khinh thường đáp,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!