Chương 37: Em chọc chọc

//

Vương Siêu luôn miệng nói

"Chân rách da, chảy thật nhiều máu", còn đặc biệt mặc một cái quần bò rách để lộ vết thương đến công ty.

Tạ Trúc Tinh vừa nhìn, chỉ là hai đầu gối bị trầy chút da.

Hắn còn hùng hồn giả bộ đáng thương,

"Chạy một hơi từ lầu hai sáu, thiếu chút nữa là phổi anh nổ tung luôn rồi, lúc đó té còn không quan tâm có đau hay không, sau đấy mới phát hiện rách da, đau đến mức anh đi đường hết nổi luôn, vừa nãy lái xe tới đạp van cũng đau nữa."

Tạ Trúc Tinh, … Quả thực yếu ớt đến mức càng làm cho người ta giận sôi.

Vương Siêu nhận ra sự khinh bỉ của cậu, khó chịu nói,

"Vẻ mặt này của em là sao? Anh nói cho em biết, cái này cũng là vì đuổi theo em, lỡ đâu để lại sẹo thì em cứ chờ anh đòi nợ em cả đời đi."

Tạ Trúc Tinh nở nụ cười, lập tức sừng sộ đáp,

"Bớt đổ cho tôi đi, là anh kêu đồ nhà nghèo tôi mau cút, tôi còn ở lại chướng mắt anh hả?"

Vương Siêu vội nói,

"Em đúng là lòng dạ hẹp hòi, đó đều là lời nói lẫy thôi, anh mà chê em thật thì lúc đầu còn kêu em ở lại nhà anh hả?"

Tạ Trúc Tinh đã sớm không còn tức giận như tối qua, cúi người xuống vạch cái lỗ trên quần bò hắn ra nhìn một chút, ngồi dậy nói,

"Đợi lát nữa xức thuốc tím lên, đừng để nhiễm trùng."

Vương Siêu biết như vầy là trời quang mây tạnh, vui sướng đồng ý, còn nói,

"Tan học em đi với anh đi, sau đó chúng ta cùng về nhà."

Tạ Trúc Tinh nói ra chuyện ở ghép với Triệu Chính Nghĩa.

Vương Siêu lập tức mất hứng, lời khó nghe liền muốn phun ra.

Tạ Trúc Tinh chặn miệng hắn,

"Không phải anh lại muốn cãi nhau chứ?"

Vương Siêu nào muốn, uất ức nuốt ngược lời trở vào, gương mặt rầu rĩ không vui.

Tạ Trúc Tinh cũng có chút âm thầm hối hận vì tối qua quá kích động, nhưng đã hẹn xong với Triệu Chính Nghĩa rồi, đổi ý thì không ổn lắm.

"Trước tiên cứ đi học đã, mọi người đều chờ mình anh, học xong lại nói." Cậu đẩy Vương Siêu vào phòng học.

Giáo viên ở trên giảng một ít trọng điểm rồi phát video tư liệu cho bọn họ xem, là fan meeting của nhóm nhạc tiền bối NEX.

Tạ Trúc Tinh đang nghiêm túc xem thì Vương Siêu lại đặt tay lên bắp đùi cậu. Cậu không muốn bị hắn quấy rồi, đơn giản nắm lấy tay hắn không cho nó sờ loạn.

Vương Siêu dùng tay phải rảnh rang viết vài chữ vào sổ ghi chép, đẩy tới cho cậu đọc,

"Triệu Chính Nghĩa ở đâu?"

Tạ Trúc Tinh nhìn lướt qua, định chờ lát nữa học xong mới nói, không để ý tới hắn.

Vương Siêu lại viết vài chữ,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!