Chương 45: Vô tình chạm mắt từ xa

Những chuyện lùm xùm trước kia của Vân Vy coi như đã được Cố Thừa Duật giải quyết ổn thoả. Và chuyện này Vân Vy vẫn không hề hay biết, dù cô có bị mất trí nhớ hay không. Chuyện của Vân gia cũng vậy, Cố Thừa Duật đã phong tỏa mọi tin tức, không để cho những tin tức đó có cơ hội lọt vào tai Vân Vy.

Vân Vy đang ngủ nướng thì chuông điện thoại vang lên. Là Cố Thừa Duật gọi điện cho cô, nhờ cô mang tài liệu đến công ty cho hắn. Vân Vy dù lười cỡ nào cũng không dám từ chối, đành phải đồng ý.

Bắt taxi tới Cố thị, Vân Vy bước vào trước những ánh mắt khác lạ của mọi người. Các nhân viên thấy cô thì đều nhìn nhìn cô, điều này khiến cô không được thoải mái.

Tại sao bọn họ cứ nhìn như vậy?

Vân Vy định dừng lại hỏi cô nhân viên đang đứng gần mình nhất thì Cố Thửa Duật không biết từ đâu xuất hiện. Đám nhân viên lập tức chạy đi làm việc của mình, không dám soi mói Vân Vy nữa.

Vân Vy quay sang nhìn Cố Thừa Duật, hắn không nói gì mà dắt tay cô đi vào thang máy dành cho nhân viên cấp cao. Trong thang máy chỉ có Vân Vy và Cố Thừa Duật.

Vân Vy ngước lên nhìn Cố Thừa Duật, rồi lại vô thức nhìn cánh tay Cố Thừa Duật, hắn vẫn đang nắm tay cô.

- Anh này, tôi cứ có cảm giác như đã xảy ra chuyện gì ý. Mọi người cứ nhìn tôi chằm chằm.

Nghe Vân Vy nhỏ giọng nói, Cố Thừa Duật hơi cúi người nhìn cô. Vân Vy lại nói tiếp:

- Nhiều lúc tôi cứ có cảm giác là lạ, cảm giác như tôi đã quên đi một số chuyện...

Cố Thừa Duật vẫn nhìn Vân Vy, hắn hít thở đều đều. Vân Vy không để ý tới sự khác lạ của Cố Thừa Duật, cô tiếp tục nói tiếp:

- Hay là tôi bị tai nạn giao thông nên mất trí nhớ nhỉ? Anh mau nói cho tôi biết đi... ưm...

Vân Vy trợn mắt, Cố Thừa Duật đột ngột đè cô lên tường thang máy, cúi xuống chặn cái miệng nhiều chuyện của cô. Vào thời khắc này, Vân Vy cảm giác như cả thế giới bị đảo lộn, đầu óc cô không ngừng quay cuồng.

Từ hôm qua tới giờ, đây đã là lần thứ 3 hắn hôn cô. Vân Vy hoảng loạn, muốn đẩy Cố Thừa Duật ra nhưng bị hắn giữ hai tay lại. Cô không thể nào phản kháng được nữa, nụ hôn của Cố Thừa Duật lại đột ngột ập tới, lần này nụ hôn mãnh liệt hơn trước rất nhiều, như thể muốn đốt cháy cô.

Hai má Vân Vy đỏ bừng, cô không còn cách nào khác ngoài việc để cho Cố Thừa Duật dẫn dắt cô từng chút một, lưỡi hắn quấn lấy lưỡi cô.

Tinh...

Thang máy kêu lên một tiếng rồi tự động mở cửa ra, Vân Vy mơ hồ muốn thoát khỏi nụ hôn của hắn, cô khẽ thì thào:

- Người khác nhìn thấy bây giờ...

- Kệ!

Cố Thừa Duật lại cúi xuống hôn cô, vừa hôn vừa cùng cô ra khỏi thang máy. Vốn dĩ ban đầu hắn chỉ định ngăn không cho cô hỏi tiếp thôi, thật sự rất ồn ào phiền phức. Nhưng mỗi lần chạm vào cánh môi mềm mại của Vân Vy, Cố Thừa Duật như người điên mất hết lí trí. Cánh môi cô ngọt ngào như một liều thuốc phiện, một khi đã chạm vào thì mê mẩn không thôi.

Vân Vy chỉ biết để mặc cho Cố Thừa Duật hôn mình, lúc này là chính cô không nỡ đẩy hắn. Bước vào trong phòng, Cố Thừa Duật khoá trái cửa lại, đè cô lên cánh cửa và tiếp tục hôn. Vân Vy hoảng hốt, tay đang cầm tập tài liệu từ từ trượt khỏi tay, rơi xuống sàn.

Vân Vy cũng chỉ biết đáp lại theo bản năng, cô vòng hai tay mềm mại lên cổ hắn.

Trước giờ Vân Vy chưa từng thử qua nụ hôn nào như này, bây giờ cô mới biết, thì ra hôn thôi cũng có thể mãnh liệt như vậy. Hai má cô đỏ bừng, loạn xạ đáp trả lại nụ hôn của hắn.

Hai tay cô vò lấy quần áo hắn, ôm cổ hắn thật chặt...

Mãi một lát sau, Cố Thừa Duật mới lưu luyến buông Vân Vy ra. Vân Vy từ từ mở mắt, cô ngước lên nhìn hắn. Hơi thở của cả hai hoà vào nhau.

Cố Thừa Duật cười cười nhìn bộ dạng này của cô, cô thì xấu hổ đập hắn một cái:

- Anh thật đáng ghét!

Cố Thừa Duật buông tay ra khỏi eo cô, hắn cúi người nhặt tài liệu rồi bước tới bàn làm việc của mình. Vân Vy cũng không buông tha, lập tức đuổi theo tra hỏi tới cùng:

- Vậy anh có trả lời tôi hay không, tôi có bị mất trí nhớ không hả?

Cố Thừa Duật dừng tay đang lật tài liệu lại, ngước mắt lên nhìn Vân Vy, dường như không muốn trả lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!