[...]
- Cố Thừa Duật... anh... anh ở đâu? Mau... tới cứu tôi...
Đầu dây bên kia là giọng nói đứt quãng của Vân Vy, hơi thở của cô có chút yếu ớt nặng nhọc. Lần đầu tiên trong đời, Cố Thừa Duật cảm giác bất an lo lắng cho cô. Chuyện này, trước giờ hắn chưa từng ngờ tới.
- Mau nói đi, cô đang ở đâu hả?
Hắn thật sự lo lắng cho cô, tức giận gào lên. Vân Vy, người phụ nữ ngu xuẩn này, chẳng được cái tích sự gì hết ngoài việc khiến cho người khác lo lắng. Trước đây cũng vậy, bây giờ cũng vậy.
Thấy dáng vẻ này của Cố Thừa Duật là đang lo lắng cho người phụ nữ khác, Y Nhiên có chút không đành lòng, cố níu kéo hắn:
- Duật, anh đi đâu vậy...? Anh không thể ở lại với em sao?
Đố kỵ ư? Đúng vậy, Mạc Y Nhiên vô cùng đố kị với Vân Vy. Trước kia khi còn học cấp ba cùng với Cố Thừa Duật, Vân Vy lúc đó chỉ mới học cấp hai, nhưng ngày nào cũng bám theo Cố Thừa Duật của cô. Cô tức lắm, nhưng chẳng thể làm gì được.
Thật không ngờ, Vân Vy lại có thể trở thành Cố thiếu phu nhân một cách dễ dàng như vậy. Rốt cuộc là vì sao, cô thua Vân Vy ở điểm nào cơ chứ?
Cố Thừa Duật bị Y Nhiên níu tay lại, hắn liền dừng bước. Quay sang nhìn Y Nhiên, hắn đành vỗ về cô một chút:
- Ngoan đi ngủ đi, anh sẽ quay lại sớm thôi.
Nói rồi hắn gạt tay Y Nhiên đi mất!
Nhìn bóng dáng Cố Thừa Duật xa dần, Y Nhiên tức giận nắm chặt tay lại. Mấy món ăn trên bàn, cô ta liền gạt đi hết.
Chướng ngại vật này, phải mau chóng tìm cách xử lí mới được. Để lâu đêm dài lắm mộng.......
30 phút trước...
Vân Vy đang ngồi uống rượu, cũng không chú ý tới việc có người lại gần mình. Bạch Lạc bước tới thân thiện chào hỏi với Vân Vy:
- Hi, lâu rồi không gặp.
Vân Vy theo phản xạ mà liếc nhìn Bạch Lạc, cô không chút để ý rồi lại uống rượu tiếp. Bạch Lạc thấy cô có vẻ hơi say, liền rót cho cô thêm một ly rượu:
- Bạn bè lâu ngày không gặp, nào, hôm nay tôi mời cậu một ly.
Vân Vy lắc lắc đầu cho tỉnh rượu, lúc này cô có thể nhận thức được, đệ nhất đại háo sắc đang ngồi bên cạnh mình. Cô cảnh giác nhìn gã:
- Cậu đang cố làm gì vậy?
Bạch Lạc nghe vậy thì chỉ cười cười:
- Yên tâm, tôi chỉ tới mời cậu ly rượu thôi. Xong tôi sẽ đi luôn ấy mà.
Vân Vy thật sự rất ghét Bạch Lạc, gã này càng tránh xa cô càng tốt. Cô cũng không nghĩ gì nhiều, liền cầm rượu lên uống một hơi cạn để mau đuổi gã đi:
- Rượu tôi đã uống rồi, cậu mau đi đi, đứng khiến chị đây mất hứng.
Cô vừa nói vừa cởi áo khoác mỏng ở bên ngoài ra. Bên trong cô chỉ mặc chiếc váy dây bó sát người, tôn lên thân hình chuẩn quyến rũ của cô. Cơ thể đều đặn, trắng mịn không tì vết của cô hiện lên trước mặt, Bạch Lạc khẽ nhếch môi cười.
Có lẽ cô không hề biết, trong ly rượu đó có thuốc.
Vân Vy tự nhiên cởi áo khoác ra vì cô cảm thấy hơi nóng, rồi cô không quan tâm tới Bạch Lạc nữa mà tiếp tục uống rượu. Đột nhiên cô thấy hơi buồn vệ sinh, liền lảo đảo bước dậy đi về hướng nhà vệ sinh.
Bạch Lạc liền đi theo sau cô...
Vào trong nhà vệ sinh, cô cảm thấy hơi choáng váng, liền bật nước lên vỗ vỗ mặt. Nhưng dường như cơ thể cô dần trở nên bất thường, cô khó chịu vô cùng. Khi nãy, cô biết Bạch Lạc đi theo mình nên cố tình chốt cửa phòng vệ sinh thật chặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!