Kể từ khi Jimin về thì Taehyung và Suga bị cả hai cho qua một bên. Taehyung cũng phải quay lại căn nhà của mình, sẽ rất bình thường nếu như không có mặt của Mari, ả ta là đại phiền phức trong những người phiền phức hắn đang cảm thấy rất hối hận khi cho ả ở nhà mình. Mọi thứ bị cô ta sáo trộn cả lên, người giúp việc làm ở đây mấy năm trời vì không vừa mắt ả mà ngay lập tức bị ả đuổi đi và tuyển ngay người khác, căn nhà quá đơn giản ả ta cũng tự tiện thay đổi không gian căn nhà.
Khiến cho Taehyung đã bực càng thêm bực. Nhiều lúc muốn tống cổ ả ra khỏi nhà ngay lập tức nhưng vì có mẹ hắn chống lưng nên hắn cũng không dám làm gì.
Suga cũng không khá hơn là bao, thường ngày lúc nào anh cũng có Jimin bên cạnh luyên thuyên đủ thứ dù anh không nói lại gì nhưng có cậu ta bên cạnh rất vui. Vậy mà cậu ta nỡ lòng nào bỏ rơi anh một cách không thương tiếc như thế đến một cuộc gọi cũng không có. Làm cho anh cũng buồn bực không kém Taehyung nên mấy hôm nay Suga lúc nào cũng ở phòng chủ tịch than vãn.
Còn về phía Jungkook và Jimin cả hai dường như không quan tâm đến hai người kia ngày ngày hết đi mua sắm rồi đi ăn, đi vòng quanh cả Hàn Quốc đi chán rồi thì về nhà nằm dài ra chơi game, chơi từ khi mặt trời mọc đến khi lặn, chơi từ phòng khách lên đến phòng ngủ, chơi từ điện thoại sang máy tính từ máy tính sang ipad, ngoài ra Jimin còn dạy cho Jungkook nấu những món ăn cơ bản nữa để cậu không bị đói khi ở một mình. Vì Jimin biết thời gian Jungkook ở Hàn không còn nhiều nên cậu ta tận dụng thời gian ít ỏi này ở bên cạnh cậu. Công ti của mình cũng giao lại cho cô thư kí thân cận quản lí giúp chỉ khi nào có hợp đồng quan trọng thì Jimin mới đến công ti.
Hôm nay, Jungkook thấy trời mát mẻ nên muốn cùng Jimin ra ngoài ăn. Cả hai ăn cùng ăn ở một nhà hàng quen thuộc mà trước kia thường xuyên đến. Ăn xong trời cũng đã tối Jungkook nói muốn đi dạo hóng mát một chút dù sao hôm nay bầu trời rất đẹp rất nhiều ngôi sao lấp lánh mặt trăng cũng sáng rọi cả một khu đường.
"Cậu và tên Taehyung quan hệ tốt nhỉ?" Jimin và Jungkook dừng lại ở một cây cầu. Cả hai điều đưa ánh mắt nhìn về phía xa xa kia không rõ tiêu cự.
"Ừ"
"Hai người có gì đó phải không?"
"Ừ"
"Hắn yêu cậu đúng chứ?"
"Ừ"
"Cậu cũng thế?"
"Ừ"
Jungkook đối với câu hỏi của Jimin điều thành thật trả lời. Tuy không dài dòng nhưng đủ để Jimin có thể nhận ra.
"Không phải tớ không thích anh ta, nhưng nếu như anh ta dám làm tổn thương cậu, tớ sẽ không tha cho đâu" Jimin thật sự thương người bạn thân này của mình. Cậu ta biết Jungkook đã phải cô đơn như thế nào nên cậu ta không muốn bất kì ai làm tổn thương Jungkook cả.
"Đồ lùn như cậu thì làm được gì?" Jungkook nghe Jimin nói vừa xúc động vừa buồn cười.
Cái gì mà không tha cơ chứ?
"Này!!! Đừng có mà xem thường tớ đấy nhé" Jimin bị Jungkook trêu ghẹo liền đen mặt.
"Thế nói xem cậu làm được gì ngoài nói nhiều đây hả?" Jungkook thấy gương mặt đen xì của Jimin không vì thế mà dừng lại, vẫn tiếp tục trêu cậu ta.
"Ai nói nhiều chứ hả" Jimin như quát lên.
"Cậu chứ ai, đã lùn còn nói nhiều
..." vừa nói Jungkook vừa chạy đi để tránh những trận đòn tiếp theo của Jimin.
Trên vỉa hè của đêm bây giờ là hình ảnh của hai thanh niên một người vừa chạy vừa trêu người kia vừa đuổi theo vừa chửi........
Jungkook nằm dài trên giường quấn chiếc chăn ấm cúng của mình đã là chuyện của 2 tiếng sau. Cậu lấy điện thoại ra nhấn vào mục tin nhắn, bên trong chỉ có một tin duy nhất là Taehyung
"Anh làm về chưa?"
[Chưa, còn một số tài liều cần giải quyết]
[Em mau ngủ sớm đi muộn rồi]
"Không có ai đó ngủ không được"
[Thế ai hôm qua ngủ đến tận 9giờ sáng vẫn chưa dậy nhỉ?]
"Anh theo dõi em đấy à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!