Nửa tháng không gặp, trông Ôn Tư gầy đi không ít, ánh mắt u ám, trên người còn có vết thương.
Bạch Khởi lặng lẽ quan sát đối phương, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, để Kỳ Hách Diễn ra tiếp chuyện.
"Ôn lão bản."
Kỳ Hách Diễn gượng cười, anh quay đầu nhìn Bạch Khởi một cái, xác nhận cậu chưa rời đi mới yên tâm: "Hôm nay đến để đánh cược sao?"
"Không phải."
Ôn Tư châm một điếu thuốc, tiện tay đưa cho Kỳ Hách Diễn một điếu khác: "Hút không?"
Kỳ Hách Diễn lắc đầu, omega không thích mùi thuốc lá, bản thân anh cũng không nghiện.
Beta cười lạnh: "Vậy à... Tôi đến đây không phải để đánh cược, mà là tìm cậu."
"Tìm tôi?" Kỳ Hách Diễn hơi ngạc nhiên, nhưng mặt không đổi sắc, tiếp lời: "Tìm tôi có chuyện gì?"
"Muốn đi dạo khu nhà giàu với tôi không?" Ôn Tư nhả khói, giọng nói nhẹ nhàng: "Giúp tôi làm một việc, làm xong tôi sẽ không để cậu thiệt thòi."
Kỳ Hách Diễn không vội đồng ý, việc Ôn Tư giao liệu có thể là chuyện tốt gì?
Chắc chắn là muốn hãm hại anh.
Alpha âm thầm lùi lại một bước: "Ngài nói thử xem là chuyện gì trước đã?"
"Gần đây tình hình bên đó rất căng thẳng, mâu thuẫn giữa Liên minh và Hoàng thất ngày càng lớn, bên tôi tạm thời không có ai đáng tin cậy, nên mới nhớ đến cậu."
Ôn Tư nói ra vẻ thản nhiên: "Sắp tới bên đó có một hoạt động công ích, nhưng thời gian gần đây xảy ra quá nhiều vụ ám sát, tôi cần cậu giúp đảm bảo an toàn hiện trường."
Lời này không sai, do Liên minh và Hoàng thất đối đầu nhau, khiến nhiều phần tử cực đoan cố gắng ám sát quan chức. Ôn Tư không phải quan chức lớn, nhưng cũng từng chịu trách nhiệm bảo vệ một sự kiện, tiếc là thất bại.
Sau khi bị trừng phạt, hắn lại nhận lệnh tiếp theo. Ôn Tư không muốn chết, lần này mà thất bại nữa thì thật sự không còn đường sống. Thuộc hạ của hắn cũng không phải kẻ ngốc, chẳng ai chịu chết thay.
Nhưng Kỳ Hách Diễn thì khác, đến lúc xảy ra chuyện, dù có chết cũng dễ đổ tội — chỉ cần nói anh là phần tử cực đoan là được, sẽ không ai điều tra kỹ càng. Họ chỉ cần kết quả.
Đám người như Ôn Tư đều tham sống sợ chết, beta sau khi bị bắt một lần đã bắt đầu tính toán, chuyện gì cũng muốn đổ trách nhiệm xuống dưới. Ôn Tư cũng không muốn thành vật hi sinh.
Hắn tính rất hay, nhưng Kỳ Hách Diễn không ngu, chỉ nghe là hiểu ngay dụng ý của beta. Alpha cười lạnh trong lòng nhưng vẫn hỏi:
"Khi nào ngài đi?"
"Ngày mai, cho cậu một ngày suy nghĩ. Làm tốt sẽ phất lên đấy." Ôn Tư vỗ vai Kỳ Hách Diễn, không nói gì thêm, sợ khiến anh nghi ngờ, nói xong liền rời đi, thậm chí không liếc nhìn omega một cái.
Kỳ Hách Diễn nhìn theo bóng lưng Ôn Tư, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng. Anh quay đầu nhìn Bạch Khởi: "Về trước đã."
Omega vốn muốn hỏi gì đó, nhưng thấy sắc mặt anh không đúng, liền mím môi không nói nữa.
"Xảy ra..."
Bạch Khởi vừa mở cửa căn nhà gỗ nhỏ liền bị Kỳ Hách Diễn ôm chặt từ phía sau, cả người bị kéo lắc một cái, cậu bật cười: "Sao thế?"
Giọng Kỳ Hách Diễn khàn khàn, anh đơn giản kể lại chuyện vừa xảy ra, kể luôn cả mục đích của Ôn Tư.
Omega chấn động trong mắt, nhíu mày: "Anh định làm gì?"
"Tôi muốn đến sòng bạc một chuyến. Tuy không rõ giữa họ và Ôn Tư có thù oán gì, nhưng chắc chắn họ sẽ không bỏ qua cơ hội này."
Kỳ Hách Diễn nắm lấy tay Bạch Khởi, nhẹ nhàng v**t v*. Dạo gần đây omega có vẻ tăng cân một chút, điều này khiến alpha rất tự hào. Anh tựa đầu lên vai Bạch Khởi, cười khẽ: "Không biết tự tin từ đâu ra, nhưng tôi thấy mình xử lý được chuyện này."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!