Tiêu Lang thiếu chút nữa té xuống khỏi ghế nằm, nhìn chú nhỏ, lúng túng cười.
"Chú nhỏ đừng hiểu lầm, cháu chỉ xem live stream, thật sự không lén lút liên hệ gì với streamer đâu."
Trong màn hình streamer cười trong veo, người dùng vừa mới vào phòng live lĩnh quà miễn phí cũng bình luận.
Người dùng không nhanh miệng: Streamer này có chút moe chao ôi, thanh thuần quá.
Người dùng Rơi lệ dưới mặt trời chói chang bình luận: Lại là streamer trang điểm, có cái mặt này thay đổi nội dung live không tốt sao, không thích xem nam trang điểm, tâm lý trai thẳng thấy kỳ cục.
Người dùng Đông chạy gà đi bình luận: Trai thẳng bị hại, mời lầu trên đừng đại diện cho toàn bộ trai thẳng, ông đây trai thẳng không ghét xem con trai trang điểm, thời đại nào rồi, Liên bang đề xướng tự do cá nhân, còn công kích nam trang điểm thì mặc váy đi! (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Yến Trình nhìn bình luận cãi nhau mà cạn lời: "Mọi người đừng cãi nhau."
Quản lý phòng duy nhất chưa có quyền hạn gì, Tiêu Lang cúi đầu, hai chú cháu yên lặng xem bình luận.
Tiêu Lang nói: "Phòng live của streamer sôi nổi hẳn."
Mặc dù cũng chẳng phải bình luận tốt đẹp gì, đầu phòng live toàn là fan và anti chửi nhau, mà có bình luận phòng live nổi tiếng hơn, anti cũng là chủ lực cống hiến độ hot ấy mà.
Tiêu Tấn nhìn Tiêu Lang, chưa nhăn mày cậu ta đã theo bản năng tắt live đi.
Cậu ta lại còn dám xem live stream với chú nhỏ, đúng là đầu óc ngớ ngẩn, hồ đồ.
Yến Trình nhìn người quản lý phòng rời đi, mắt tối sầm.
Thật ra hôm nay có thể gặp người xem live trung thành cậu rất cao hứng. Gần đây người trong nhà càng ngày càng cãi nhau nhiều, chiến hỏa đã lan đến gần người cậu, ra khỏi phòng là có thể nghe thấy tiếng ở phòng khách vang lên tầng.
Cậu đã lớn, muốn tích cóp nhiều tiền hơn nữa rồi chuyển ra ngoài thuê phòng.
Không có Omega nhà ai lưu lạc đến nỗi dựa vào tiền bản thân lén lút tích cóp để thuê phòng, bởi vì có Omega ở nhà, gia đình có thể lĩnh một phần tiền trợ cấp của chính phủ Liên bang.
Trước mắt, hiển nhiên mẹ kế xem thường tiền trợ cấp của cậu, không riêng sản nghiệp gia đình chịu ảnh hưởng, nhà họ còn gánh một khoản nợ không nhỏ.
Nếu như trong vòng một tháng không thể trả hết nợ, nhà cậu sẽ bị thu đi đặt cọc, rơi xuống nông nỗi không nhà để về.
Yến Trình không vui, thấy quản lý phòng rời khỏi phòng live, còn lại mấy người dùng hóng hớt bình luận, không có ý nghĩa gì.
Cậu vội vã kết thúc live, sửa soạn rồi định ra ngoài đi dạo một lát.
Phòng khách vẫn ồn ào, chưa xuống dưới cậu đã nghe thấy Yến Thanh ồn ào gì đó.
Yến Trình đứng ở cầu thang không xuống, lúc này cậu đi ra ngoài nhất định tất cả mọi người sẽ chú ý đến cậu.
Dù cho mất đi căn nhà lớn này ra ngoài thuê phòng, Yến Trình cũng cảm thấy vấn đề không tính là nghiêm trọng, nhưng người trong nhà thì không cho là thế.
Ba Yến nhận cuộc điện thoại sắc mặt khá là quái lạ, nói chuyện một lát bỗng nhiên vẫy vẫy tay.
Mẹ kế bảo Yến Thanh nhỏ giọng chút, ba người nghe, khoảng chừng qua 15 phút mới nói chuyện xong.
Một cuộc điện thoại như đĩa bánh cực lớn rơi xuống, ba Yến vẫn đang nghĩ, mẹ kế thì đẩy tay ông: "Anh còn cân nhắc cái gì? Có người coi trọng Yến Trình đã không tệ rồi."
Ba Yến chần chừ: "Nhưng..."
Là ba, dù khốn nạn cũng không muốn coi con ruột mình như đồ giao dịch.
Mặc dù ông không còn tình cảm sâu nặng với con, dù cho từng có hổ thẹn và băn khoăn nhiều hơn nữa cũng đã thay đổi theo thời gian trôi qua cùng với tái hôn có gia đình mới.
Lưu Cần Nhã gào lên: "Nhà chúng ta không làm gì có lỗi với nó, huống chi nuôi nó lớn thế này cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi. Trong nhà có ba con trai, con lớn sau này còn phải cưới người ta, không nhà không tiền có Omega nào muốn gả cho không?!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!