Chương 10: Thổi gió bên gối

Yến Trình vốn tưởng Yến Thanh bị mình lừa gạt một lần sẽ không đến gặp cậu nữa, dù sao Yến Thanh kiêu căng tự mãn, tuyệt đối không chấp nhận được mình bị đùa cợt. Nếu như Yến Trình không bị chọc tức cũng rất ít khi đi lừa người ta.

Làm cho cậu bất ngờ là hôm sau Yến Thanh vẫn đến chặn cậu, trong đôi mắt đầy vẻ không cam lòng và không phục sau khi bị lừa, muốn mắng Yến Trình, mà lại nuốt lời vào bụng.

Hôm nay trước khi đi học mẹ đã dạy anh ta nói chuyện với Yến Trình thế nào, anh trai ở cạnh dùng ánh mắt cười anh ta ngốc. Yến Thanh nghĩ lại cảnh hôm qua đã giận, nhưng anh ta không thể chất vấn tại sao Yến Trình lừa dối anh ta, một khi hỏi ra thì không phải thừa nhận mình ngu xuẩn bị lừa sao.

Hai anh em vốn không có liên hệ máu mủ, hai người từ đầu đến chân không có một chút tương tự. Yến Trình cũng không giống ba Yến, cậu trông như bánh bao, trên thực tế không hề mềm yếu chút nào.

Yến Thanh dùng lỗ mũi nhìn người. Anh ta cao hơn Yến Trình một chút, ánh mắt như máy quét hình nhìn Yến Trình từ trên xuống dưới, xác định quần áo cậu mặc không phải hàng hiệu, nghĩ cậu sống ở nhà họ Tiêu cũng bình bình, cảm xúc bị lừa gạt hôm qua lại chậm rãi bình tĩnh.

Thật ra Yến Thanh không biết là tất cả quần áo từ đầu đến chân của Yến Trình đều là quản gia chuyên phụ trách sinh hoạt của nhà họ Tiêu xử lý, tất cả quần áo đều là nhãn hiệu nước ngoài làm riêng, từ trang phục thiết kế đến cắt may đều là thượng thừa. Làm riêng đương nhiên không treo nhãn hiệu gì, độc nhất vô nhị, toàn bộ vũ trụ cũng không tìm ra cái thứ hai giống như đúc. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Yến Thanh châm chước: "Hôm qua tôi nói gấp, về nhà chuyển lời cho ba mẹ. Ba kiên trì muốn cậu liên lạc, không về nhà cũng không sao."

Lại hỏi: "Máy truyền tin của cậu đâu?"

Thật ra không cần Yến Trình tự về nhà phiền phức đến thế, nhưng cậu đã đến nhà họ Tiêu rồi, chỉ dùng máy truyền tin liên lạc thì không coi trọng, có mấy lời vẫn là nói thẳng mặt dễ tạo áp lực cho đối phương hơn.

Yến Trình nói: "Họ nói thay cho tôi một cái, nhưng bây giờ..." Nói được một nửa, muốn nói lại thôi càng dễ dàng đạt được hiệu quả khiến người suy đoán.

Ánh mắt Yến Thanh nhìn cậu quả nhiên cũng thay đổi: "Đáng thương quá, không được thì tôi có máy cũ, dùng được. Cậu lấy đi đối phó đi, đỡ cho ba không tìm được cậu lại phải đi truyền lời."

Yến Thanh còn mang máy truyền tin cũ đến thật, cố nhét vào tay Yến Trình, không nói câu nào nữa đã đi, như thể nói thêm một câu là có tổn thất gì.

Yến Thanh thờ ơ nhìn máy truyền tin cũ, chỉ chốc lát sau Yến Thanh truyền lời cho nhà họ Yến. Ba Yến gọi điện thoại, cậu đợi một lát mới ấn nghe.

"Tiểu Trình, một tháng không liên lạc với người nhà rồi, gần đây có khỏe không, nhà họ Tiêu không bạc đãi con chứ?"

Yến Trình im lặng không nói gì, phản ứng của cậu cơ hồ làm ba Yến tưởng là cậu sống ở nhà họ Tiêu không tốt lắm. Nhưng ông tình cờ một hai lần liên lạc với nhà họ Tiêu thám thính ý tứ mới biết được bên kia có vẻ rất hài lòng với cậu, còn đưa Yến Trình đến cạnh người nắm quyền nhà họ Tiêu.

Ba Yến lại nói: "Ba biết từ khi mẹ con mất ba sơ sót với con rất nhiều. Ba cũng nghĩ lại rồi, chỗ nào không làm tốt sau này sẽ thay đổi. Chúng ta cũng là người một nhà mà, dù con ở đâu, trên người chúng ta cũng chảy chung dòng máu."

Lưu Cần Nhã ngồi cạnh liếc mắt, ra hiệu cho ba Yến đừng phí lời quá nhiều, nên vào chuyện chính.

Ba Yến cười cười, ông đã đến tuổi này rồi, làm ba còn phải xuống nước xin con mình.

"Tiểu Trình này, con ở nhà họ Tiêu phải tạo mối quan hệ với họ." Dưới tầm mắt của Lưu Cần Nhã, ông một mạch nói hết lời muốn nói, "Con chỉ cần tạo mối quan hệ với nhà họ Tiêu, cuộc sống của nhà chúng ta sau này sẽ càng ngày càng tốt. Hai anh con, đặc biệt là anh cả con có mối quan hệ của nhà họ Tiêu giúp đỡ có triển vọng hơn, càng đi xa hơn." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nhà họ Yến kinh thương, nghề này đi vào chính trị không dễ. Nếu như Yến Minh có thể phát triển theo một hướng khác sẽ là sự giúp đỡ lớn hơn với nhà họ Yến, nói ra người trong nhà cũng sung sướng, muốn làm gì cũng thuận tiện hơn hiện tại.

Yến Trình hỏi thẳng: "Ba đưa con đến nhà họ Tiêu chỉ vì cuộc sống trong nhà sau này? Vì triển vọng của các anh trai? Vì danh dự của nhà họ Yến?"

"Ba." Yến Trình nghiêm túc nói, "Con không biết mình có giá trị lớn thế đấy, giả như hôm nay con không vào nhà họ Tiêu, ba còn quan tâm con không?"

Trên thực tế ba Yến chưa từng quan tâm cậu, ngay cả cậu ăn ở thế nào, quen sinh hoạt bên này chưa, có bị ốm không cũng chưa hỏi một câu.

Yến Trình chỉ nghĩ những vấn đề này theo thói quen, ba cậu trả lời cậu thế nào cậu cũng không quan tâm, mà cậu cũng không muốn đồng ý không có lý do.

"Ba muốn con giúp gia đình, tiền đề là Tiêu Tấn thích con. Trước mắt quan hệ của con và nhà họ Tiêu rất bình thường, nếu như Tiêu Tấn chịu nghe lời con thì thôi, nhưng anh ấy rất không thích con."

Tiêu Tấn đối xử với cậu giống như đang đối xử với nam sinh, Yến Trình nói mà tự nhụt chí. Cậu hiểu cả, chỉ là không muốn từ bỏ, dù sao hai người đã sống chung.

Yến Trình không muốn để cho mối quan hệ của mình và Tiêu Tấn trở nên không đơn thuần bởi vì lợi ích gia đình. Pha tạp quá nhiều nhân tố sẽ làm cậu đánh mất dũng khí, mất đi thái độ lạc quan của mình.

Dù sao cậu làm gì cũng không thể sánh vai cùng Tiêu Tấn. Áp lực trong lòng khi sinh hoạt cùng một người thậm chí là kết thành bạn đời như vậy quá lớn, sao cậu còn muốn hắn làm chuyện gì cho cậu hoặc là nhà họ Yến chứ.

Yến Trình từ chối lời thỉnh cầu của ba Yến, mà không hoàn toàn làm ba Yến tiến thoái lưỡng nan, một câu anh ấy không thích con là tỏ rõ thái độ của mình, cũng cho trí tưởng tượng của nhiều người bay xa.

Người nhà họ Yến sẽ không ôm hy vọng với cậu. Đối với họ cậu là người thân thể có khuyết thiếu, cũng không có chỗ gì đặc biệt đặc sắc hoặc là ưu điểm sở trường. Cho nên nghe cậu nói thế, ba Yến khẽ thở ra một hơi, nhìn Lưu Cần Nhã, biểu cảm nằm trong dự đoán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!